Hương Sắc Khuynh Thành
Giới thiệu
Hương Sắc Khuynh Thành
“Một câu truyện báo thù cổ điển, nhưng báo thù chẳng phải là tất cả”
Thể loại : Hiện Thực – Đơn nữ chủ – Thương chiến – Đấu trí – Hài hước – Tình cảm.
***
Ăn uống là để sống, muốn tiếp tục sống thì phải ăn no uống say, nói cầu kỳ một chút thì hương sắc vị hình đều không thể thiếu. Mặc dù ăn uống là để sống, nhưng sống không thể chỉ để ăn uống được, chơi bời và vui vẻ cũng không thể thiếu. Thánh nhân nói ” Thực, sắc, tính dã”. Giảng giải một cách thông tục thì đó là thánh nhân bảo chúng ta, ngoài ăn no uống say, đừng quên kiếm một em gái xinh đẹp bồi tiếp, có như thế thì ăn mới cao hứng, chơi mới khoan khoái, sống mới thư thái. Nói ngắn gọn đó chính là phẩm vị của Hương Sắc Khuynh Thành, nói một các cao nhã thì tổng kết lại một câu: Đó chính là cuộc sống.
Hương Sắc Khuynh Thành là tác phẩm rất hoàn mỹ của Thường Thư Hân, nếu nói đánh giá cá nhân mình thì: – Hài hước 10 điểm – Tình cảm 10 điểm – Văn bút 10 điểm – Đấu trí 10 điểm
Nếu nhất định phải kiếm một khuyết điểm thì tình cảm nam nữ chính quá đẹp, quá hoàn mỹ, gần đây khẩu vị hơi nặng, thích mấy truyện phải éo le máu chó kiểu phim Hàn tí mới đã. Đây cũng là truyện đơn nữ chủ đầu tiên của Lão Thường sau một loạt truyện NVC thường dính líu tới nhiều cô gái. Cũng là truyện mà fan Lão Thường tuyên bố Quỳnh Dao qua mà đọc xem viết tình cảm phải thế nào.
Đơn Dũng, biệt danh Đản ca, cao ráo điển trai, là tình nhân trong mộng của vô số nữ sinh, có khí chất lãnh đạo thiên bẩm, lại hào phóng nghĩa khí là anh hùng trong phần đông mắt sinh viên. Nhưng với nhà trường thì đây là thứ đại họa cần dè chừng từng ly từng tý, y từng tổ chức mấy trăm sinh viên kéo lên cục giáo dục biểu tình im lặng, kéo đổ một giảng viên, vì ông ta tiếp thị sách cho sinh viên.
Lôi Đại Bằng, biệt danh Lôi ca, Thiên Lôi ca, Lôi Ngốc … hắn là thằng ngốc bụng to chân teo, tham ăn lười làm lại còn xấu tới khó tin, xấu tới đặc sắc. Hắn nói chuyện gây sốc, không biết để ý tới cảm xúc của người khác, chẳng được ai ưa, là cơn đau đầu thường trực là thứ tai họa bất ngờ không ai đề phòng trước được cho cả phe ta và phe địch. Từng có thành tích tham gia diễn tập chống bạo động oánh ngất luôn cảnh sát chống bạo động. Nói tới độ nổi tiếng trong trường thì còn hơn Đản ca, đồng thời Lôi ca đi tới đâu nơi đó không bao giờ buồn tẻ, tự nhận là em nuôi của Đơn Dũng. Hắn ngốc nhưng nhà hắn giàu.
Tư Mộ Hiền, biệt danh Hiền đệ, trắng trẻo nhỏ nhắn, là sinh viên chuyên cần học tốt đạo đức tốt, tâm lý, tinh tế, biết quan tâm tới người khác, sống tình cảm, yêu văn học. Nghe qua thì có vẻ là sinh viên ngoan ngoãn nhỉ, nhưng mà không, hắn thậm chí có tên trong hồ sơ cảnh sát, bị liệt vào dạng phải đề phòng, vì hắn có thể viết ra những áng văn chương chỉ trích thời cuộc làm người ta toát mồ hôi hột.
Ba anh em sống chung phòng KTX, tính cách khác nhau, gia cảnh khác nhau, theo đuổi khác nhau, đến cả quan niệm yêu đương cũng chẳng hề giống. Thế nhưng bọn họ cùng chung đam mê ăn uống, bất kể là cá dưới nước, chim trên cây hay thú trong rừng, chỉ cần ăn được là không ngại bỏ công tốn sức kiếm về ăn.
Cứ thế cả ba vừa ăn chơi vừa làm nhà trường giật thon thót trải qua 4 năm đại học, giờ tới khi sắp tốt nghiệp rồi, trong trường vui sướng lắm, vì nghĩ sắp tiễn ba thằng ôn thần ra họa hại xã hội.
Nhưng với xã hội đó lại chẳng phải tin vui, cái thành phố nhỏ miền sơn cước yên bình hài hòa bao năm lại liên tiếp xảy ra những sự kiện chấn động không chỉ thành phố mà còn rúng động toàn tỉnh, khiến người ta phải tự hỏi, thứ ma quỷ nào vừa tới nhân gian thế?
Tất nhiên chẳng có ma quỷ nào hết, chỉ có ba tên sinh viên vừa tốt nghiệp mà thôi.
Thứ tự đọc truyện Lão Thường là: Hắc Oa – Dư Tội – Hương Sắc Khuynh Thành – Đối Dịch, tuy đọc riêng bất kỳ truyện nào cũng không hề gì.
Mặc dù sau đó đang ở đỉnh cao sự nghiệp, Thường Thư Hân và tập đoàn Văn Duyệt xảy ra tranh chấp bản quyền dữ dội, hai bên kéo nhau ra tòa, phiên tòa kéo dài bốn năm. Kết quả không có gì bất ngờ, một tác giả sao chống nổi tập đoàn lớn như thế, Thường Thư Hân thua, thậm chí tập đoàn Văn Duyệt sở hữu tên Thường Thư Hân tận 15 năm sau khi anh chết, khiến Thường Thư Hân phải đổi tên sáng tác, làm sự nghiệp của anh ảnh hưởng nghiêm trọng.
Thế nhưng bộ đôi Hắc Oa, Dư Tội là viên ngọc quý trong giới văn học mạng, Văn Duyệt chẳng thể vùi dập được.
Thường Thư Hân từ nhỏ mê tiểu thuyết võ hiệp, anh thích nhất Vi Tiểu Bảo dưới ngòi bút của Kim Dung, vì thế Dư Tội trong lòng anh cũng là người bình thường như vậy, không muốn làm anh hùng, chỉ muốn sống sao cho không hối tiếc, sống hết mình, không thẹn với lòng mà thôi.
Đi ra ngoài một chuyến, anh hiểu ra, không bằng cấp tử tế, không dễ tìm việc tử tế.
Thường Thư Hân ra tù về Sơn Tây, anh tự học một năm, thi đỗ vào trường đại học địa phương, không thể không nói đây là kỳ tích vì thời đó đại học vẫn có giá lắm, không tràn lan như sau này, thi vào đại học không hề dễ.
Dù sao mùa xuân cũng là mùa tươi đẹp nhất trong năm, cảnh tượng vui tươi phơi phới có thể thấy rõ trong sân trường. Cáo biệt xuân hàn tiêu điều của thành phố phương bắc Lộ Châu, tựa hồ ngay cả ánh nắng cũng trở nên hết sức ấm áp, gió xuân phớt qua mặt mang theo hơi ấm, vuốt ve tán cây, mơn man bãi cỏ. Khu phòng học thi thoảng có tiếng đọc sách vang vang, trong không khí đậm tính học thuật, bãi cỏ qua mùa đông đã khôi phục sinh khí, cành cây mọc trồi non vươn thẳng ra đường xi măng đung đưa, lá xanh non tơ như những học tỷ học muội cởi bỏ trang phục mùa đông, đáng yêu làm người ta thương nhớ.
Men theo con đường rợp bóng cây đi tới hết chính là khu phòng học chính của Học viện Lộ Châu, trước lầu là một bức tượng nhà tư tưởng, phần bệ bức tượng dùng tám chữ mà các trường kiểu sư phạm hay dùng: Đức cao làm thầy, lấy thân làm gương.
Tiếng chuông tan học vang lên, âm thanh huyên náo bất ngờ dọa sợ mấy con chim sẻ trên bức tượng, chúng vỗ cánh bay đi. Đám sinh viên tràn ra từ những cánh cửa khiến trường học toàn một màu xanh đơn điệu tức thì tăng thêm không ít sắc thái. Mái tóc dài đen như mực tung bay, những chiếc khăn lụa hoặc vàng, hoặc trắng, hoặc lam lất phất. Đỏ, tím, hoặc phấn hồng là các sắc váy lay động, những cặp chân trắng trẻo tươi trẻ. Trong tiếng ríu rít thi thoảng xen lẫn tiếng cười đùa như chuông bạc, chẳng biết là thào luận nội dung bài vừa học hay là tán gẫu bí mật khuê phòng.
Í, lẽ nào toàn là nữ sinh.
Đúng thế đấy, đập vào mắt cơ hồ toàn là nữ sinh, lác đác có vài nam sinh cũng bị đủ loại sắc màu nhấn chìm rồi. Sự thực tiền thân của Học viện Lộ Châu là một trường sư phạm, tỉ lệ nam nữ mất cân bằng nghiêm trọng. Nghe nói là ở trường này người ta ít khi dùng từ “tán gái”. Vì sao thế? Vì phe nữ đã giành được quyền chủ động, bị tán thường là nam sinh.
Đã tan học, bước chân nhanh hơn, KTX, phòng học, nhà ăn, cuộc sống xoay quanh ba địa điểm này chưa từng thay đổi. Dòng người đổ về KTX, không lâu sau tràn ra, trong tay mỗi người thêm các loại khay cơm. Ktx nữ gần nhà ăn, bước chân nữ sinh lại càng vội vàng. Không vội không được, trong lòng đám nữ sinh đều hiểu, thức ăn trong nhà ăn giống nam sinh trong học viện, tới muộn là hết, không nhanh sao được?
Cách hai tòa nhà là khu phòng ngủ nam sinh, lác đác mấy nhóm nam sinh từ KTX đi ra, rõ ràng so với đội ngũ nữ sinh thì kém không ít, huống hồ còn có một bộ phận căn bản không tới nhà ăn, túm năm tụm ba ra quán ăn nhỏ ngoài trường ăn một bữa. Kỳ thực đám nam sinh thường lấy thức ăn trong nhà ăn ra so với nữ sinh trong trường. Thế là sao? Số lượng không ít, chất lượng thì quá tệ ấy.
Thôi, chả nói linh tinh nữa, học cả buổi sáng, đói thật rồi.
Quán ăn lớn nhỏ bên ngoài ngon tới mấy cũng chẳng dung nạp được mấy nghìn người, nhà ăn lớn của trường học khó ăn tới mấy cũng không thiếu học sinh ăn cho qua bữa. Chứ còn không à, mấy nam sinh khoa sinh hóa về KTX muộn một bước, vẫn cầm khay cơm tới nhà ăn ăn tạm. Khi chạy từ trêu lầu xuống, vốn đang chạy nhanh, bất ngờ một anh chàng vóc dáng nhỏ nhắn kéo hai người bạn dừng lại, chỉ cách đó vài bước, bộ dạng trông rất vui vẻ lẫn bỉ ổi. Hai người còn lại cũng dừng bước theo, một người cao ráo cằm nhọn cười khẽ hỏi: “ Đó có phải là Thiên Lôi ca, thiên lôi cuồn cuộn của trường ta không?”
Người nhìn thấy đầu tiên híp mắt cười, ba người hết sức ăn ý đem danh tiếng và người thật khớp với nhau, trong trường học kỳ nhân dị sĩ không ít, nhưng chả ai bằng Thiên Lôi ca. Nghe nói Thiên Lôi ca này tham gia diễn tập lại đánh chống khủng bố tới ngất xỉu, uống bia uống tới nôn rau máu. Ấy là toàn nghe mọi người nói, nhưng có lần đánh cược thua người ta giữa mùa đông còn mặc quần đùi chạy quanh KTX nữ, chuyện này thì rất nhiều người thấy.
Ấy, thế vẫn chưa phải sốc nhất đâu, nghe nói người anh em này viết thư tình cho nữ sinh từ năm thứ nhất tới năm thứ tư. Ấy vậy mà ở nơi ra đường là gặp nữ sinh này lại chẳng có được một lá thư hồi âm. Cuối cùng nóng máu lên dám một tấm ảnh giữa hai KTX nữ kèm dòng chữ “cầu gái khai sáng”. Ý tứ là anh đây buồn bã cô đơn, xin có gái tới tán tỉnh quấy rối. Về sau đúng là quấy rối không ít, có điều không phải gái, trừ đám nam sinh chơi trò ác còn có giáo viên các khoa đi tìm anh chàng tổn hại thuần phòng mỹ tục này nói chuyện. Vì sự kiện này mà Thiên Lôi ca được công nhận là lãnh thụ thanh niên ngu ngốc tân thời đại của Học viện Lộ Châu, bao nhiều năm không ai lay động được địa vị.
Ba người từng bước tới gần, đều tâm ý tương thông, đoàn chừng định trêu chọc Thiên Lôi ca. Nghe đâu Thiên Lôi ca có chỗ hay, quan hệ với mọi người rất tốt, bất kể là quen hay không quen, ai bắt chuyện cũng cười. Hơn nữa đầu óc không đi theo đường lối không tầm thường, nếu không sao gọi là “Thiên Lôi”, ý tứ là mở lời là gây sốc, thường nói những câu nổ lỗ tai người điếc.
” Lôi ca, đang xem gì thế?”
Mời các bạn mượn đọc sách Hương Sắc Khuynh Thành của tác giả Thường Thư Hân.
Download
Hương Sắc Khuynh Thành
Giới thiệu Hương Sắc Khuynh Thành Tweet! “Một câu truyện báo thù cổ điển, nhưng báo thù chẳng phải là tất cả” Thể loại : Hiện Thực – Đơn…