Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng! – Lăng Lam Ca

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng! – Lăng Lam Ca

[toc]


Giới thiệu ebook

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng! – Lăng Lam Ca


Thúy Kiều bán mình chuộc cha, hai lần bị lừa bán vào kĩ viện, bị bắt làm nô tì, hai lần được sư Giác Duyên cứu, trải qua vô vàn sóng gió cuộc đời, cuối cùng được đoàn tụ cùng gia đình…

Đó là toàn bộ cuộc đời của Vương Thúy Kiều, con gái lớn của Vương viên ngoại, vậy người đời có mấy ai nhớ rằng còn có một Vương Thúy Vân?

Thúy Vân không phải bán thân, vẫn được sống cùng người thân nhưng mấy ai hiểu được nỗi lòng của nàng?

Nhân sinh là thế, cuối cùng cái gì còn, cái gì mất…

Thúy Vân nàng, cho đến chết mới phát hiện ra một điều, hóa ra nàng không có gì cả, chỉ biết sống cúi đầu dưới cái bóng vô cùng to lớn của đại tỉ, chịu ơn của đại tỉ, tài hoa không bằng đại tỉ, không được yêu thương như đại tỉ…

“Chết, có thể buông tay được rồi. Vị trí vợ lẻ này, ta không cần, tình yêu của tướng công, ta không có, ngay cả đứa bé trong bụng cũng không giữ được, đến phút cuối, người có được tất cả lại là đại tỉ của ta, thật bất ngờ có phải không?”

Nàng chỉ là một nhân vật quần chúng làm nền cho sự tài hoa khéo léo của đại tỉ mà thôi!

Chết đi rồi những tưởng mọi chuyện đã kết thúc, nào ngờ khi tỉnh lại lần nữa lại phát hiện ra mình đã quay về thời gian hai mươi năm trước, khi ấy nàng chỉ là tiểu cô nương mười tuổi, gia đình vẫn trọn vẹn yên ấm.

Có điều như thế cũng không giúp ích được gì? Nàng không thể ngăn cản đại tỉ bán mình, vẫn tiếp tục chăm sóc cha mẹ, lo lắng cho Vương Quan, nhưng chỉ khác một chuyện, nàng đã không còn là Thúy Vân của ngày trước nữa rồi.

Thất hứa thì sao? Thúy Vân chịu ơn của đại tỉ thật, nhưng việc đó không có nghĩa là nàng sẽ đồng ý thay đại tỉ gả cho Kim Trọng.

Nàng vẫn là một cô gái, có tài có sắc, tương lai nàng sẽ do nàng quyết định, ai có thể định đoạt?

Chịu ơn đại tỉ, nàng sẽ trả.

Đại tỉ gặp nạn, nàng sẽ giúp đỡ.

Nhưng tuyệt đối không ngu ngốc mặc cho người khác định đoạt nữa.

Cứ ngỡ nhân duyên của nàng đã sớm phai nhạt, nào ngờ khi gặp được hắn, trong người lại bắt đầu xuất hiện nhiều thứ cảm xúc kì lạ…

Chỉ tiếc, hắn lại là một duyên nợ kiếp trước của đại tỉ…

Có điều, cái duyên nợ này của đại tỉ lại cứ đeo dính lấy nàng như sam, một tấc cũng không bỏ ra. Hắn muốn gì? Thay đổi số mạng của hắn? Thay đổi số mạng của nàng?

Gặp được hắn là hạnh phúc hay bi kịch của cuộc đời nàng đây?

***

Hoạn Thư uống hơn nửa vò rượu to, trên tay vẫn không chịu buông bầu rượu nhỏ xuống mà cứ lắc lắc liên hồi. Nàng giắt bầu rượu hồ lô bên hông mình, rút kiếm ra chĩa thẳng vào mặt Trần Đông mà hô to: “Trần Đông, lần trước tỉ thí thua ngươi, lần này thì đừng hòng bổn cô nương nhường nhịn ngươi nữa nhé!”

“Sặc!”, Trần Đông đang đứng gần đó nghe Hoạn Thư bảo với mình như thế thì phát sặc, ho khụ khụ không dứt. Chúng cướp biển trên tàu thấy phong thái của Hoạn Thư thì vỗ đùi khen ngợi không dứt, miệng la tốt tốt, sau đó ngồi dàn đội hình chờ nhìn cảnh tượng máu chảy đầu rơi sắp tới, dường như không có vẻ gì là lo lắng hay sợ hãi cả.

Trần Đông định lên tiếng ngăn cản Hoạn Thư lại, nào ngờ Hoạn Thư nói là làm, tung người nhảy tới chỗ Trần Đông đang đứng mà đấm đá thật. Lần này đúng là nàng không hề nương tay, chiêu thức bay bay lượn lượn, Thúy Vân nhìn không rõ nên chỉ thấy Trần Đông khéo léo tránh né, vừa né vừa cố khuyên nhủ: “Hoạn Thư, nàng say rồi thì nghỉ ngơi đi!”

“Say cái con mẹ nhà ngươi! Hây!!!”

Một kiếm bổ tới, Trần Đông dứt khoát chạy, không đánh nữa. Đám đông ngồi phía sau đang hò reo cổ vũ, thấy Trần Đông chạy về phía này thì ai cũng la hoảng lên chạy theo. Nãy giờ Hoạn Thư ra toàn sát chiêu với Trần Đông, bây giờ mà Hoạn Thư lại đây thật chắc thủ tiêu luôn bọn họ mất.

Trần Đông bỏ chạy, đương nhiên Hoạn Thư không tha, đuổi theo sát nút. Nàng leo lên trên lan can gỗ của tàu đứng, tay chống nạnh bên hông: “Trần Đông, ta xem ngươi trốn ở chỗ nào nhé, giỏi thì trốn luôn đi!”

Ngay lúc này, tàu nhẹ lắc lư một cái khiến Hoạn Thư chao đảo đứng không vững, nguy cơ rơi xuống biển là rất cao. Trần Đông hốt hoảng từ trên cột buồm nhảy xuống túm lấy Hoạn Thư kéo ngược lại, chân nàng chưa kịp chạm đất, kiếm đã kề sát bên cánh tay Trần Đông. Hoạn Thư cười ha ha: “Sao hả, có nhận là mình thua hay không?”

Từ Hải cười to: “Trần Đông thua Hoạn Thư cô nương rồi! Cô nương tha cho hắn đi!”

Tiết mục kể chuyện đêm khuya nhờ có Hoạn Thư mà giải tán sớm, ai làm việc nấy, Từ Hải cùng Trần Đông phải đi họp bàn gì đó, Thúy Vân cùng Hoạn Thư không để tâm, chỉ yên lặng đứng trên tàu ngắm nhìn cảnh biển đêm. Trăng trên cao hắt ánh sáng xuống biển tạo nên những vệt dài như được dát bạc trải dọc tới tận chân trời. Tăng thanh gió mát thế này, đúng là không cảnh hữu tình! Biển hôm nay rất êm, chốc chốc tàu mới lắc lư vài cái nhưng rất nhịp nhàng. Thúy Vân nhắm hờ đôi mắt thì bị Hoạn Thư gọi dậy: “Này, tiểu tử, uống rượu với ta đi!”

Thấy Thúy Vân e ngại không dám uống, Hoạn Thư khẳng định: “Không có say đâu! Rượu này khá nhẹ mà!”

“Thôi, ta không uống được đâu!”

“Ta bảo này, thử nghĩ tới chuyện gì buồn thật là buồn xem! Đang buồn như thế lại uống rượu vào…”

Mời các bạn đón đọc Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng! của tác giả Lăng Lam Ca.

Download ebook

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng! – Lăng Lam Ca


FULL:


AZW3


EPUB


MOBI


PDF

Download App tải ebook,sách nói, khóa học tốt nhất: https://h.nhuttruong.com/app
Website: https://www.trươngđịnh.vn
Page:https://www.facebook.com/truongdinhvn/
Mail:[email protected]

Bookmark (0)
Please login to bookmarkClose

[toc] Giới thiệu ebook Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng! – Lăng Lam Ca Tweet! Thúy Kiều bán mình chuộc cha, hai lần bị lừa bán vào…

Bookmark (0)
Please login to bookmarkClose