Tự Hoan – Tụ Trắc

Tự Hoan – Tụ Trắc

[toc]


Giới thiệu ebook

Tự Hoan – Tụ Trắc


Hự hự, cái bộ này có những đoạn ngược nữ vãi nhái, cảnh báo trước nhé chị em ????

 Nữ chính kiếp trước sống ở vũ trụ nơi mà khoa học kỹ thuật rất phát triển (tinh tế tương lai), là nữ quân nhân chiến đấu trên tuyến đầu chống lại sinh vật dị biến lấy cơ thể người làm vật ký sinh. Tuy nhiên, vì nữ chính có gien đặc biệt nên bị cường giả cưỡng ép gả cho anh ta sinh người thừa kế ưu tú. Nữ chính vì trách nhiệm với hành tinh mẹ nên phải đồng ý rời bỏ tiền tuyến về làm phu nhân nhà giàu, dù hôn nhân không tự nguyện nhưng cô cũng từng có giai đoạn hạnh phúc bên chồng con. Cho đến khi cô phát hiện ông chồng vốn có thói lăng nhăng lại ngựa quen đường cũ thì cô bỏ đi, không may đụng phải sinh vật dị biến, cô quyết định xả thân để cứu vô số dân thường còn lại trên tàu.

 Nữ chính Dương Ngũ sống lại ở một vũ trụ khác khi mà trên đại lục này có người tu tiên, cô sinh ra trong gia đình nông thôn ở chốn thâm sơn cùng cốc, thần trí bị tổn thương nên đến năm 8 tuổi vẫn bị coi là đứa ngốc. Một ngày nọ, Dương Ngũ bỗng dưng được Trùng Vũ, một người tu tiên tu vi cao cường phát hiện và đưa về Trường Thiên Tông, nhưng không phải để tu tiên mà là để giải độc cho Trùng Hân, sư đệ cùng tông môn có xuất thân bí ẩn. Giải độc như thế nào, xin thưa siêu cẩu huyết, đó chính là thông qua xxx, nhưng nữ chính mới 8 tuổi thì xxx kiểu gì? Trùng Vũ đành phải giấu diếm mọi người, dùng bí dược luyện thuốc giúp nữ chính biến thành thiếu nữ 16 tuổi để có thể xxx giải độc cho nam chính.

Cần nói thêm là tất nhiên cô không muốn, nhưng cô chỉ là người thường không có tư chất tu tiên nên không thể phản kháng lại sức mạnh của họ, cô đành cắn răng chịu, vừa chịu đau bởi thuốc giục lớn vừa chịu đau bởi cái độc của tam muội li hoả giày vò. Cô cố gắng thích ứng với hoàn cảnh, nỗ lực giành được sự yêu chiều của Trùng Hân, dù cơ thể không có linh khiếu, không giữ được linh lực, không thể tu tiên nhưng cô vẫn tìm hiểu bằng mọi cách xem có thể thay đổi thể chất hay không, bởi sống ở trong tông môn đệ nhất thiên hạ, ngày ngày nhìn thấy người tu tiên phô trương sức mạnh, cô rất muốn trở nên mạnh mẽ hơn để tự bảo vệ bản thân.

 Nhưng dù cô loay hoay kiểu gì cũng không thay đổi được bản chất đương nhiên này, cô đành chấp nhận số phận làm lò chứa hoả kiêm tình nhân của nam chính. Nam chính là thiên tài hiếm có trên thế gian khi chưa đầy 20 tuổi cảnh giới đã lên đến Kim Đan, vì xuất thân bí ẩn và tài năng mà anh được tông môn vô cùng coi trọng, nhưng cũng vì thế mà anh ít tiếp xúc với những người cùng lứa tuổi, bề ngoài thì lạnh nhạt nhưng bên trong vẫn là cậu thiếu niên, trái ngược với nữ chính bề ngoài thiếu nữ nhưng thực chất đã sống gần 60 năm. Khi cô nhận ra tính cách trong ngoài không đồng nhất của anh thì thấy rất thú vị, cô chủ động quyến rũ nam chính để giành lấy nhiều lợi ích hơn cho mình. Cô hiểu hoàn cảnh bấp bênh của mình nên trong mối quan hệ này, thực chất cô mới là người chiếm ưu thế hơn.
Lại một ngày nọ, khi đôi trẻ đang mặn nồng được vài năm, nữ chính giải xong độc cho nam chính được một thời gian, sư tỷ Trùng Lâm của nam chính bặc tính rằng nữ chính có thể là kiếp số ảnh hưởng đến nam chính, vì xuất thân bí ẩn quan trọng của anh, chưởng môn kiêm sư huynh của anh không thể để bất kỳ nhân tố nào ảnh hưởng đến anh, thế là nhân lúc nam chính dẫn đội vào bí cảnh rèn luyện, ông này quyết định ra tay giết nữ chính. May mà Trùng Vũ kịp thời phát hiện và khuyên nhủ nên nữ chính chỉ bị đày đến Phàm Nhân Giới, nơi hoàn toàn không có người tu tiên, nơi bị ngăn cách với đại lục Cửu Hoàn.

 Trên đường đến đó, nữ chính xui xẻo gặp phải đại chiến giữa hai yêu vương, may mắn sống sót thì lại bị Thanh quân, người chiến thắng bắt về hang ổ, lý do là vì trên người cô có hơi thở của nam chính ???? Như vậy là lại một lần nữa, vì nam chính mà cô rơi vào hoàn cảnh bất đắc dĩ. Thanh quân là linh sủng sống vạn năm của Trường Thiên Thần Quân, một người tu tiên đã thăng tiên nhưng chấp nhận tự hàng xuống trần gian để tiêu diệt Ma Quân trên đại lục này. Thanh quân ngửi thấy hơi thở của Thần Quân trên người cô, ép hỏi cô đó là ai nhưng vì sợ Thanh quân là kẻ thù của nam chính nên cô không hé răng, vậy nên cô bị Thanh quân làm nhục. Thanh quân là hồ ly nên có khả năng mị hoặc bẩm sinh, cơ thể có thể vừa biến nam vừa biến nữ. Nó làm nhục thân thể cô, chui vào đầu óc cô tra tấn tinh thần cô để điều tra xem nam chính liệu có phải chủ nhân khi xưa của nó không, đáng hận nhất là nó làm tất cả những điều này với lối suy nghĩ hiển nhiên đầy ngây thơ, nó không hề cảm nhận được rằng hành vi của nó làm tổn thương một phàm nhân, đặc biệt là một người con gái như thế nào. Đọc đến đoạn này chỉ muốn lật bàn, đập điện thoại, bỏ truyện, nếu là sách giấy chắc mình sẽ xé tan quyển sách cho bõ tức ????
Nữ chính làm gì được khi sức mạnh đôi bên chênh lệch như trời với đất? Cô tự sát, nhưng tự sát cũng không xong, Thanh quân cuối cùng đạt được thông tin mà nó muốn, nhưng nó không giết cô, ngược lại khi phát hiện ra trường hợp của cô giống với Yêu tộc khi không có linh khiếu nhưng lại có thần thức, nó còn ban cho cô một bộ công pháp để xem liệu một phàm nhân có thể tu tiên được hay không. Và thế là nữ chính mang trong mình vô số vết thương về cả tinh thần lẫn thể xác cộng một bộ công pháp bước vào Phàm Nhân Giới, nơi mà lúc đó có thể nói một đi không trở lại đối với cô.

 Tiến vào nơi đây, từ một phàm nhân bé nhỏ như con kiến trong chốn tu tiên, cô lại trở thành kẻ mạnh nhất. Cô biết võ công, cô có đan dược và pháp bảo, cô biết nơi đây là thế giới được tách nhỏ từ Cửu Hoàn ra, cô không muốn mình hoà nhập vào thế giới này, vốn chỉ định đứng một bên xem diễn. Nhưng ngay từ lúc đầu khi chứng kiến thời buổi rối loạn, mạng người như cỏ rác, đi đến đâu cũng gặp những chuyện dơ bẩn, muốn tự do hành tẩu giang hồ cũng khó, vả lại dù loạn lạc nhưng đôi mắt, con tim cô lại nhìn thấy những con người nhỏ bé bình phàm đó sống đầy nỗ lực, giành giật sự sống trong cái chết, cô đồng cảm và quyết định gánh lấy trách nhiệm lên vai, cô lấy một cái tên mới cho bản thân, cô trở thành Trúc Sinh đánh thiên hạ khai sáng thời đại hoà bình.
Ở Phàm Nhân Giới, cô có tri kỷ thấu hiểu linh hồn, có tình nhân rạo rực sức sống, có nam sủng muôn màu muôn vẻ, có bách tính nhân dân tôn sùng. Cô còn dần dà khám phá ra phương thức tu tiên cho riêng mình dù gặp rất nhiều trắc trở. Cô có mục tiêu để nỗ lực, có hy vọng sống, cô trở lại là chính mình, sống một cuộc đời hào hùng đầy màu sắc. Cô là đại khí vận giả vì kiếp trước đã cứu vô số người, kiếp này khai sáng ra cả một vương triều, cứu vớt lê dân bách tính, đáng lẽ ra cô luôn gặp may mắn nhưng chỉ vì đụng phải nam chính, người từng thăng tiên, khí vận còn trên cả cô nên mới xui xẻo thế.
Cuộc đời cô mà kết thúc ở Phàm Nhân Giới thì cũng có thể coi là trọn vẹn, nhưng cô còn mối thù với Thanh quân, còn mối duyên nợ nhằng nhịt với nam chính nên đương nhiên tác giả phải để cô trở lại chốn tu tiên đó, để trả thù và để toả sáng. Muốn biết cô trả thù và toả sáng thế nào mời chị em đọc truyện, vì mình đã kể gần nửa cái truyện rồi, nói nữa spoil cmn hết =))

 Bộ truyện này về mặt tình tiết và nhân vật đều rất khá, xây dựng bối cảnh hay, tuy không phải truyện thuần tu chân chính thống mà nghiêng về tình cảm nữ chủ nhiều hơn nhưng tổng thể thì ổn. Đặc biệt tác giả miêu tả cảm xúc nhân vật rất hay, mình đã phải rơm rớm nước mắt với khá nhiều phân đoạn, nhất là giai đoạn nữ đế Phàm Nhân Giới. Song cũng có những chỗ lý luận của tác giả không chặt chẽ, không ăn khớp, nhưng một bộ truyện có thể mang lại cảm giác rung động, đồng cảm, ưu điểm nhiều hơn khuyết điểm thì mình nghĩ là bộ truyện cũng khá thành công rồi. Ah, với những chị em khoái thịt thì sẽ thích bộ này đấy, tuy trừu tượng mơ hồ nhưng được cái thịt thà xuyên suốt. Đề cử chị em nên thử :))
Rate: 4/5.

***
Nữ chưởng môn đi vào Bách Hoa Cốc, nơi này không còn có khai trí con thỏ, liền phá lệ an tĩnh. Nàng thấy được cái kia ngồi ở cự hoa hoa cánh thượng Trúc Sinh.

 

Nàng đi qua đi, kêu một tiếng “Thần quân”.

Trúc Sinh quay đầu, cười nói: “Ngươi đã đến rồi, vừa lúc, chúng ta cho hắn tẩy cái đầu.”

Khương Châu liền cười đi qua đi. Kia cánh hoa phía trên ngủ say tuấn mỹ thanh niên, đúng là Trùng Hân.

Các nàng một cái đỡ hắn, nâng lên hắn cái gáy, một cái cho hắn giải khai búi tóc, buông ra tóc. Bọn họ ngưng ra thủy cầu, thủy cầu cuồn cuộn xoay tròn, rửa sạch Trùng Hân tóc dài.

Kỳ thật Trùng Hân đã sớm là Hợp Đạo Kỳ đạo tôn, hắn liền tính sinh rút hồn căn lâm vào trầm miên, thân thể cũng sẽ không phân bố dầu trơn dơ bẩn, càng sẽ không rơi xuống bụi bậm. Chẳng sợ đem hắn chôn đến trong đất, đào ra hắn đều là sạch sẽ.

Nhưng Khương Châu cùng Trúc Sinh, một cái là hắn mẫu thân, một cái là hắn thê tử. Các nàng liền thích làm như vậy. Vì hắn gội đầu, vì hắn tịnh mặt, vì hắn quát đi chòm râu, làm hắn cằm vĩnh viễn trơn bóng xinh đẹp.

Các nàng đem hắn chiếu cố đến sạch sẽ thơm ngào ngạt.

Đãi thu thập sẵn sàng, Khương Châu nhẹ nhàng thở dài.

“Còn muốn bao lâu?” Nàng hỏi.

Trúc Sinh nói: “Ước chừng 300 năm đi.”

Khương Châu im lặng.

Đãi Khương Châu rời đi, Trúc Sinh phất tay hoa khai một đạo không gian cái khe, mang theo Trùng Hân tiến vào tiểu càn khôn. Nàng đem Trùng Hân an trí ở quỳnh cây ăn quả hạ đồng cỏ thượng.

Thảo nguyên thượng còn đứng sừng sững Trường Thiên lưu lại nơi này huy hoàng cung điện, nhưng Trúc Sinh biết, Trùng Hân càng thích chính là cùng nàng cùng nhau nằm ở quỳnh cây ăn quả hạ, xem nhỏ vụn tinh quang.

Nàng liền ngồi ở dưới tàng cây, làm Trùng Hân đem đầu gối lên chính mình trên đùi. Nàng dựa vào trên thân cây, ngẩng đầu nhìn mắt mãn thụ màu hồng phấn đóa hoa.

Nàng còn ở quang kén trung khi, liền cảm giác tới rồi Trùng Hân làm những chuyện như vậy. Hắn đem hồn căn sinh sôi nhổ, trả lại cho Khương Châu. Chính hắn lại lâm vào trầm miên trung. Đương nàng thoát ra quang kén, nàng liền lựa chọn thăng tiên. Thế gian này như có ai biết như thế nào cứu Trùng Hân, cũng chỉ có thượng giới những cái đó gia hỏa.

Bọn họ không có kêu nàng thất vọng, nàng đã biết như thế nào cứu vớt Trùng Hân, cho nên quy hàng.

Còn có 300 năm a, nàng tưởng.

Nàng dựa vào trên thân cây, nhắm mắt nghỉ ngơi. Không biết ngủ bao lâu, bỗng nhiên tỉnh lại, phát hiện chính mình cùng Trùng Hân, cơ hồ bị hồng nhạt cánh hoa vùi lấp.

Nàng giật mình ngẩng đầu, đã từng nở khắp hồng nhạt đóa hoa tán cây thượng, hiện giờ thế nhưng lặng yên không một tiếng động kết đầy quỳnh quả. Kia không phải giục sinh ra tới ngụy quỳnh quả, đó là sinh trưởng một ngàn năm mới kết quả chân chính quỳnh quả.

“Không phải còn muốn 300 năm sao?” Trúc Sinh mê hoặc.

Nàng lại không biết, nàng tính này một ngàn năm thời gian khi, không có đem Khương Châu dựng dục Trùng Hân 300 năm cũng nạp hàm đi vào. Kỳ thật đương Trường Thiên một nửa thần hồn tiến vào Khương Châu khí hải khi, này tiểu càn khôn liền lần thứ hai vận chuyển đi lên.

Thế nhưng so nàng mong muốn còn sớm 300 năm, mặc kệ như thế nào, lệnh người vui vẻ.

Trúc Sinh vươn tay, một con quỳnh quả liền rời đi chi đầu, dừng ở tay nàng trong tay.

Nàng đợi này hồi lâu, đó là đang chờ đợi quỳnh quả. Thế gian này độc nhất vô nhị tiên quả, sinh trưởng một ngàn năm mới thành thục kết quả, trái cây điềm mỹ nhiều nước, có thể trọng tố hồn căn.

 

Mời các bạn đón đọc Tự Hoan của tác giả Tụ Trắc.

Download ebook

Tự Hoan – Tụ Trắc


FULL:


AZW3


EPUB


MOBI


PDF

Download App tải ebook,sách nói, khóa học tốt nhất: https://h.nhuttruong.com/app
Website: https://www.trươngđịnh.vn
Page:https://www.facebook.com/truongdinhvn/
Mail:www.truongdinh.vn@gmail.com

Bookmark (0)
Please login to bookmark Close

[toc] Giới thiệu ebook Tự Hoan – Tụ Trắc Tweet! Hự hự, cái bộ này có những đoạn ngược nữ vãi nhái, cảnh báo trước nhé chị em ????  Nữ chính…

Bookmark (0)
Please login to bookmark Close