Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Giới thiệu:
Tiên Sở là bộ truyện tiên hiệp thứ ba mình đọc sau Tru Tiên, Tinh Thần Biến. Tiên Sở, thuần túy là tiên hiệp, song cũng có những đoạn ái tình khó mà quên được.
Mở đầu, thư sinh gặp hồ ly trắng, kết cục vẫn là hồ ly trắng gặp thư sinh.
Một kết cục mở, tựa như một giấc mộng, giấc mộng Nam Kha.
Tiên Sở, có đấu trí đến nghẹt thở, có đôi chút hài hước.
Trích:
Sở Dịch liên tiếp xông qua bảy bức tường nước, bị một ngọn sóng khổng lồ che lấp cả trời xanh đánh thẳng vào, khí huyết nhộn nhạo,cả miệng, mũi đều đầy mùi tanh, không biết là máu hay là nước biển.
Bên tai nghe tiếng gió thét gào, sóng lớn gầm rú,xem lẫn vào đó là vô số tiếng thét gọi thảm thiết.Tiếp đó, hắn thấy trước mắt tối đen, trời đất xoay chuyển, bị cuốn vào trung tâm của cơn lốc,rơi vào một khe lạnh lẽo sâu không đo được. Hắn chỉ cố gắng nắm chặt tay của bọn Yến Tiểu Tiên, hoảng sợ, tuyệt vọng, bi lương cùng xông lên trong lòng. Từ xa còn nghe thấy tiếng cười của Xi Vưu vang vọng, quanh quẩn không thôi: Sở Dịch chấn động trong lòng, nhớ lại đoạn đối thoại cùng Xi Vưu ngày đó trong bụng cá côn, ngược lại hắn thấy bình tĩnh lại, nói lớn: Xi Vưu ha ha cười lớn, nhắc đi nhắc lại: Bị tiếng cười của Xi Vưu làm chấn động, Sở Dịch đầu váng mắt hoa, trong mê mê hồ hồ, cái gì cũng nhìn không thấy, cái gì cũng nghe không rõ, nhưng hắn vẫn nắm chặt tay các nàng,mươi ngón tay quấn lấy nhau, kết thành một khối, trong lòng cảm thây bình an vui vẻ khó nói nên lời. Hăn biết,ở dưới đáy của màn đêm vô biên vô tận kia, có một tương lai mỹ lệ mà sán lạn. Trong khoảnh khắc ấy, hắn bỗng dưng nhớ lại hàng chữ đã từng nhìn thấy trong bụng cá côn. “Nếu như còn có kiếp sau,cho dù trời nam đất bắc, biển người mênh mông, chúng ta nhất định sẽ gặp lại.Cho dù lúc đó trời đất lở, sông núi cạn,chúng ta sẽ mãi không phân ly |
Trích chuơng kế cuối…..