Suỵt, Dưới Lầu Có Người!
Giới thiệu
Suỵt, Dưới Lầu Có Người!
Tên: Suỵt, dưới lầu có người! Tác giả: 猪里猪气 Dịch: Góc nhỏ của Shmily Raw: Blooming gõ truyện tình ——— “Suỵt, im lặng, dưới lầu có người.” Khi tôi đang ngủ say, bạn trai bất ngờ bịt miệng tôi. Khi tôi mở mắt ra, tôi nhìn thấy đôi mắt hoảng sợ của anh ấy trong bóng tối. Hai tay anh ôm chặt lấy tôi, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, hiển nhiên là anh rất căng thẳng. Tôi liếc nhìn đồng hồ báo thức ở cạnh giường, đã là một rưỡi sáng. Chúng tôi sống trong một căn hộ thông tầng, cửa là khóa bằng mật mã, dưới sảnh được bảo vệ canh gác 24/24. Nhưng bây giờ, bạn trai của tôi lại nói với tôi rằng có người nào đó ở dưới tầng.
Cửa phòng vẫn đóng, nhưng không khóa.
Tôi nhìn thấy một tia sáng le lói qua khe cửa.
Cả hai chúng tôi đều có một chút bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế, vì thế trước khi đi ngủ sẽ luôn kiểm tra xem đèn dưới lầu có bị quên tắt hay không.
Trước khi đi ngủ, tôi còn nhớ rõ là tôi đã tự tay tắt đèn rồi.
Thế mà bây giờ, bên dưới lại đang bật đèn.
Trộm sao? Không, trộm nào mà lại bật đèn một cách công khai như vậy.
Có thể là một vụ cướp? Hay là một kẻ giết người hàng loạt chăng?
Vô số suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi ngay lúc này.
Bạn trai nói thầm với tôi là anh ấy sẽ đi ra khóa cửa.
Nhưng có một vấn đề ở đây, đó là muốn khóa cửa phải tra chìa khóa vào ổ.
Muốn làm như thế, trước tiên phải đứng dậy mở cửa, rút chìa bên ngoài rồi sau đó cắm chìa, khóa lại.
Điều này chắc chắn sẽ gây ra tiếng động.
Tôi lo lắng toát mồ hôi.
Tất nhiên, tôi đã lập tức báo ngay cho cảnh sát thông qua tin nhắn.
Cảnh sát nhanh chóng trả lời tôi, họ sẽ tới, nhưng phải mất nửa tiếng nữa.
Căn hộ này là tôi và bạn trai thuê. Chúng tôi không thêm WeChat hay có số điện thoại của nhân viên bảo vệ ở tầng dưới.
Nửa tiếng sau đó, rất có thể khi bạn trai tôi mở cửa, người ở dưới tầng sẽ chú ý tới.
Nửa tiếng, đủ lâu để hắn giết cả hai chúng tôi.
Tôi nắm chặt tay bạn trai, khuôn mặt ngập tràn sự lo lắng hoảng loạn.
Bạn trai tôi cũng rất lo lắng, môi run run nhưng vẫn vỗ nhẹ vào tay tôi.
Tôi nhìn bạn trai mình đang thận trọng đi về phía cửa, đầu tiên, anh ấy nằm xuống, thông qua khe cửa nhìn ra ngoài, sau đó lắc đầu với tôi và nói bằng khẩu hình rằng hiện tại không có ai ngoài hành lang cả.
Tôi không hề thở phào nhẹ nhõm, cả sống lưng căng thẳng, vểnh tai lên nghe ngóng từng động tĩnh dưới lầu.
Có một tiếng động nhỏ ở tầng dưới, nghe có vẻ kỳ lạ, giống như là dùng móng tay cào thứ gì đó.
Sau đó là tiếng vali mở khóa, người bên dưới đang lục lọi vali.
Nhưng thứ trong vali chỉ là quần áo tôi mang theo vào chuyến công tác tuần trước mà thôi, tôi không có thời gian xếp lại, trong đó cũng không có thứ gì đáng giá cả.
Bạn trai mở cửa, nhanh chóng rút chìa rồi đóng cửa khóa lại.
Cả hai chúng tôi đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không tránh khỏi vẫn gây ra tiếng động nhỏ.
Tôi chỉ có thể hy vọng trong tuyệt vọng rằng người đàn ông ở dưới tầng không nghe thấy.
Nhưng thật không may, hắn dường như đã nghe thấy nó.
Bởi vì chúng tôi đã nghe thấy tiếng bước chân lên cầu thang.
Cộp cộp cộp.
Bước chân có lực, hẳn là đàn ông.
Tôi kiểm tra thời gian, còn 25 phút trước khi cảnh sát tới.
Và ở đây chúng tôi không có bất cứ bạn bè hay hàng xóm nào có thể giúp đỡ được.
Bạn trai tôi giấu tôi dưới gầm giường để trốn.
Trước đây chúng tôi có nuôi mèo, để ngăn không cho mèo chui xuống gầm giường, chúng tôi đã mua một tấm ván bao quanh gầm giường lại.
Bạn trai tôi tháo một tấm trong đó ra rồi bảo tôi vào đó.
Tôi cầm điện thoại, run rẩy đi vào.
Lúc này, vẫn còn 20 phút trước khi cảnh sát tới.
Và chúng tôi đều nghe rõ rằng, tiếng bước chân đột ngột dừng lại, như thể đang đứng trước cửa phòng chúng tôi vậy.
2.
Tim tôi thắt lại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng động ngoài ý muốn.
“Sơ Sơ?”
Nghe giọng nói này, tâm trạng tôi giống như đi tàu lượn siêu tốc vậy, tôi đột nhiên thả lỏng tinh thần đang căng chặt ra.
Tôi rất quen thuộc với giọng nói này, đó là giọng nói của bạn thân khác giới của tôi, Hà Trạch.
Cậu ấy là cảnh sát giao thông.
Là bạn thân nhất của tôi, Hà Trạch cũng quen biết bạn trai tôi.
Trước kia khi còn nuôi mèo, Hà Trạch thường giúp chúng tôi cho mèo ăn mỗi khi chúng tôi đi công tác.
Vì thế, cậu ấy cũng biết mật khẩu vào nhà của chúng tôi.
Mặc dù tôi không biết tại sao Hà Trạch lại chọn tới vào lúc này mà không chào hỏi gì trước, nhưng trái tim tôi vẫn nhẹ nhõm đi rất nhiều.
Khi tôi chuẩn bị chui ra khỏi gầm giường, tôi nghe thấy Hà Trạch nghiêm túc nói: “Sơ Sơ, Lục Ngôn có ở trong phòng không?”
Lục Ngôn là tên bạn trai tôi.
Tôi vừa định trả lời thì một bàn tay đột nhiên đưa ra bịt miệng tôi lại.
Là Lục Ngôn.
Mời các bạn mượn đọc sách Suỵt, Dưới Lầu Có Người! của tác giả Zhihu.
Download
Suỵt, Dưới Lầu Có Người!
Giới thiệu Suỵt, Dưới Lầu Có Người! Tweet! Tên: Suỵt, dưới lầu có người! Tác giả: 猪里猪气 Dịch: Góc nhỏ của Shmily Raw: Blooming gõ truyện tình ——— “Suỵt, im…