Sư Phụ (Hệ Liệt) – Cửu Lộ Phi Hương

Sư Phụ (Hệ Liệt) – Cửu Lộ Phi Hương

[toc]


Giới thiệu ebook

Sư Phụ (Hệ Liệt) – Cửu Lộ Phi Hương


Không cần kiếp sau ta gặp lại

Chỉ mong cùng chàng kiếp này nắm tay nhau

Trên đỉnh núi tiên mây mờ che phủ

Dù tám mươi năm hay trăm năm chờ đợi

Muôn vạn vì sao vẫn lấp lánh sáng ngời

Tình chàng vẫn mặn nồng như màu máu đỏ tươi                

Cỏ cây trên núi úa tàn rồi lại thắm

Chỉ trái tim này vẫn giữ bóng hình ai…

Chỉ cần nghe tên Cửu Lộ Phi Hương thôi là mình biết cũng sẽ có nhiều người giống mình. Đều cực kỳ thích những truyện của tác giả này. Chủ quan mà nói thì trong lòng mình tác giả truyện huyền huyễn đỉnh nhất chỉ có Cửu là xứng đáng đứng đầu bảng.

Mình vừa đọc lại bộ Sư Phụ Hệ Liệt của Cửu xong. Bộ này mình đọc cũng lâu phết rồi. Giờ quay ra đọc lại cảm xúc vẫn thấy xốn xang như ngày đầu  Đây không phải là truyện dài, chỉ là một hệ liệt về tình sư đồ gồm 4 truyện ngắn. Mỗi truyện chỉ không đến 10 chương nhưng bằng giọng văn tưng tửng nhẹ nhàng cũng đầy tình cảm của Cửu đã khiến cho người đọc, mà cụ thể là mình trải qua mọi cung bậc cảm xúc theo từng nhân vật.

Truyện đầu tiên trong hệ liệt là bộ Sư phụ có bệnh. Nghe tên truyện thì cứ nghĩ sư phụ là một người đau ốm bệnh tật nhưng không phải. Bộ này nữ chính tưng tửng hâm hâm đáng yêu vô cùng. Lúc nhìn thấy nam chính thì “ánh mắt cứ như muốn ăn thịt người ta vậy”. Chưa được sự đồng ý đã nhận người ta làm sư phụ ngay khi người ta chưa kịp đồng ý. Vừa mới quen mà đã chỉ muốn lột áo người ta ra ngay )) đừng nhầm nữ chính háo sắc. Thực ra vì nữ chính chỉ muốn quay về thời đại của mình, nữ chính bị xuyên không đến quá khứ 300 năm trc. Muốn trở về phải có Ly Kính mà nam chính đang giữ thế nên nữ chính tìm mọi cách tiếp cận nam chính chỉ vì muốn lấy Ly Kính trên người nam chính thôi ) Nữ chính cứ tìm đủ mọi cách khiến nam chính thích mình, để rồi cuối cùng chính mình cũng sa vào, đã thích người ta từ bao giờ. Kết truyện là anh nam chính thì tương lai đã bắt nữ chính ở lại với anh nam chính thì quá khứ  Nhiều bạn nói thương Ma đầu vì ko có nữ chính nhưng mình lại nghĩ khác. Anh Ma đầu quá khôn ý chứ, thích nàng rồi, bắt nàng ở lại cùng mình từ 300 năm trc, quá khứ thay đổi, tương lai cũng sẽ thay đổi. Quá khứ anh ko thành ma, và quá khứ anh có nàng. Thì khi quay về tương lai nếu ko có gì thay đổi thì nàng vẫn sẽ bên anh thôi. Nếu nữ chính mà về cùng Ma đầu thì chắc anh nam chính ở lại sẽ cô đơn suốt 300 năm mất  Túm lại cái kết không thể ngọt ngào hơn. “Hắn để con lại bên ta. Sau này… con hãy ở bên ta nhé. Mãi mãi ở bên ta” 

Truyện thứ hai là truyện Sư phụ tuổi cao. Truyện này với truyện thứ ba motip gần giống nhau. Đều là tình yêu của đồ đệ dành cho sư phụ, sau đó phụ lòng khiến sư phụ đau buồn. Motip nghe thì đơn giản nhưng khi đọc thì cảm xúc cứ xốn xang.
Trong truyện Sư phụ tuổi cao. Nàng là một vị chiến thần thời xưa, đã sống quá lâu trên đời. Cả cuộc đời của nàng chỉ thu nhận có một đồ đệ. Một đồ đệ vô cùng trân trọng và yêu thương nàng và nàng cũng vậy. Mặc dù sau này đồ đệ của nàng khiến nàng vô cùng đau lòng, mặc dù.. nàng đã yêu đồ đệ của mình từ bao giờ. Nhưng nàng chôn giấu điều đó quá sâu trong lòng, sâu đến mức chính nàng cũng ko nhận ra. Chỉ biết rằng khi nàng nghĩ đồ đệ của nàng đã chết, tâm của nàng cũng chết theo, nàng bình thản mặc nhiên chờ đợi ngày quy thiên của mình. Bởi vì nàng ko còn luyến lưu gì nữa, nên nàng buông xuôi. Nhưng thật may là đồ đệ của nàng đã quay lại tìm nàng. Quay lại để khiến cho nàng phát hiện ra mình đã yêu và đã được yêu đến nhường nào. Thật may mắn là cuối cùng nàng không tiếp tục chết đi. Mà đã khoẻ mạnh trở lại. Cho dù để được hồi sinh nàng đã mất đi vị trí Thần. Nhưng có lẽ nàng ko cần cái chức danh đó nữa, bởi vì cho dù nàng có là ai đi chăng nữa. Nàng vẫn sẽ mãi là một vị Thần trong lòng người đồ đệ ngốc nghếch của nàng.!!!~

Truyện thứ ba là Sư phụ ức chế. Truyện sao mà nó ngọt ngào. Đọc mình vừa cảm thấy ngọt ngào lại vừa cảm thấy buồn cười. Buồn cười vì giọng văn tưng tửng rất riêng của Cửu. Ngọt ngào vì tình yêu vĩnh cửu của đại đồ đệ của nữ chính đối với nàng. Vì tình yêu, đồ đệ của nàng sẵn sàng hy sinh mạng sống để đi kiếm thuốc giải cho nàng. Vì tình yêu, cho dù bị đánh đến hấp hối, cho dù sa vào ma đạo, đồ đệ của nàng vẫn không ngừng yêu nàng. “Sư phụ đoán bao nhiêu năm nay con có từng nhớ sư phụ không?.. Ngày nhớ đêm mong, nhớ đến phát điên. Tám chữ này cũng không đủ để hình dung một phần vạn trong lòng đồ nhi.” Tình yêu ấy nó đơn giản vô cùng. Yêu là yêu, là cố chấp, là yêu đến hết cả cuộc đời. Là chờ đợi nàng tỉnh lại, cố chấp ở bên nàng trong suốt ba trăm năm nàng say ngủ. Mặc cho đau đớn giày vò nhưng vẫn bất chấp chờ nàng, đợi nàng. Truyện ôi sao mà nó ngọt. Cuối cùng thì tình yêu của đại đồ đệ đối với sư phụ suốt bao nhiêu năm cũng đã được hồi đáp. Chàng đã cùng sư phụ mình năm xưa sinh ra một bầy tiểu ma đầu. Kết thúc xúc tích rõ ràng ngắn gọn 

Truyện cuối cùng, cũng chính là truyện duy nhất SE trong hệ liệt. Và cũng là bộ đã thôi thúc mình viết cái review này. Truyện “Sư phụ đến đây giao chiến” mở đầu hơi khác với mấy bộ còn lại. Vừa đọc mình vữa nghĩ không phải là sư đồ luyến à, sao mới đầu truyện mà đồ đệ đã tìm đủ mọi cách để giết sư phụ nàng thế này? Nhưng khi đọc thì mới hiểu. Càng đọc mình càng cảm thấy thương nữ chính, nàng là một đồ đệ được sư phụ nàng tuỳ tiện nhận, tuỳ tiện nuôi. Ngay đến cả cái tên cũng không đặt cho nàng. Nàng yêu sư phụ, nhưng cũng chính vì yêu, nên càng hận. Nàng hận vì sư phụ đã bỏ rơi nàng suốt bao nhiêu năm, hận vì những việc vô tâm vô tính của sư phụ đã khiến lòng nàng đau suốt bao nhiêu năm trời. Từ khi sư phụ đi, nàng một mình cô độc, nàng gặm nhấm lại từng kỷ niệm khi được ở bên sư phụ. Và rồi cho đến khi không thể chịu được. Nàng tìm một cái cớ để có thể đường đường chính chính đi tìm sư phụ nàng, để được gặp lại sư phụ nàng, đó là giết sư phụ. Nàng đuổi giết sư phụ nàng, nhưng khi sư phụ nàng đứng im để nàng giết, nàng lại không thể nào xuống tay. Để rồi nàng hy sinh thân mình cứu sư phụ. Nàng chết, nàng cứ đứng mãi ở cầu Nại Hà. Cho dù không còn nhớ ra mình là ai, không còn nhớ về sư phụ, nhưng với tình yêu đã ăn sâu vào trong trái tim, với nỗi trăn trở lo lắng cho người. Nàng vẫn cứ ngây ngô đứng đó, đứng qua bao nhiêu năm, qua bao kiếp luân hồi của thế gian. “Dường như ta đứng đây để chờ một người, tuy nhiên rốt cuộc phải chờ ai, ta cũng không nhớ được nữa.” Đọc xong đoạn này mình khóc luôn. Cảm thấy chua xót vô cùng. Cả cuộc đời nàng đã cô độc chờ đợi mãi một người, vậy mà cho đến khi chết đi rồi nàng vẫn lại phải đợi tiếp.!!~ Quãng thời gian chờ đợi của nàng cuối cùng cũng kết thúc vào ngày nàng nhìn thấy sư phụ nàng, thấy được cuộc sống trên trần thế của người ấy. Sư phụ nàng giờ đã trở nên điên khùng, vì quá đau đớn khi nàng – người mà hắn yêu đã chết. Nhìn sư phụ đau đớn vì nàng, khóc vì nàng, nàng cũng khóc. Cuối cùng nàng buông tay, uống bát canh Mạnh Bà, nàng và sư phụ kiếp này hết duyên từ đây.
“Ta vứt bỏ chờ đợi của mình, để hy vọng kiếp sau hắn có thể tìm thấy ta”..!~

Đọc xong truyện cuối cùng mình rầu luôn cả buổi ấy. Cứ ngổn ngang khó tả 

 Tóm lại truyện của Cửu thì luôn luôn đáng đọc. Bài review này mình viết bằng một số đánh giá khá chủ quan của bản thân. Mỗi người khi đọc chắc đều sẽ có một cách cảm nhận khác nhau. Hy vọng review của mình sẽ góp phần giúp các bạn có thể tìm đc những truyện mà các bạn thích. ^^

Mời các bạn đón đọc Sư Phụ (Hệ Liệt) của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.

Download ebook

Sư Phụ (Hệ Liệt) – Cửu Lộ Phi Hương


FULL:


AZW3


EPUB


MOBI


PDF

Download App tải ebook,sách nói, khóa học tốt nhất: https://h.nhuttruong.com/app
Website: https://www.trươngđịnh.vn
Page:https://www.facebook.com/truongdinhvn/
Mail:www.truongdinh.vn@gmail.com

Bookmark (0)
Please login to bookmark Close

[toc] Giới thiệu ebook Sư Phụ (Hệ Liệt) – Cửu Lộ Phi Hương Tweet! Không cần kiếp sau ta gặp lại Chỉ mong cùng chàng kiếp này nắm tay nhau…

Bookmark (0)
Please login to bookmark Close