NHẮM MẮT LẠI VÀ ANH GIẾT EM NHÉ
Nhắm mắt lại…và em lại chìm vào giấc mộng… giấc mơ ấy, đánh thức em hằng đêm… Hai thế kỉ qua,em tồn tại, chỉ để tìm được anh… Còn 200 năm trôi, anh sống…chỉ để làm em tổn thương… Cái vòng tròn luẩn quẩn này, đến khi nào mới chấm dứt???
Trốn… tìm… lại trốn… lại tìm… Thứ ở đây, chỉ có mình em xót xa! Chúng ta đã từng rất hạnh phúc mà, phải không? Tại sao chỉ một lần sơ ý, một lúc quay lưng, em lạc mất anh mãi mãi?! Nỗi đau ấy, chất chứa trong tim, chẳng bao giờ dừng lại… Có bao giờ, em quên được anh đâu?…
Là vì anh dư thừa quá những yêu thương nồng ấm, nên không do dự anh đặt em ra khỏi cuộc đời anh? Hay vì anh vốn là một ác quỷ không có trái tim, nên những yêu thương em trao bỗng chốc trở nên nhạt nhòa? Kí ức…anh bỏ…em nhặt… Kỉ niệm…anh vứt…em mang… Qúa khứ…anh quên…em nhớ… Trái tim…anh mất…em còn… Nỗi đau…anh đem…em chịu… Yêu thương tựa như hơi thở,xót xa cho những cơn đau hằng đêm tràn về, hành hạ triền miên… mọi miền kí ức…