Nắng Hạn Gặp Mưa Rào
[toc]
Giới thiệu ebook
Nắng Hạn Gặp Mưa Rào
Lương Đông và Triệu Tử Thiêm gặp nhau tại một cuộc thi ở trường.
Bọn họ là “anh em tốt”, ở cùng, học cùng, chơi cùng, thậm chí ngủ cùng, tắm cùng… Nhưng khi có ai hỏi quan hệ bọn họ là gì, thì họ lại trả lời là “bạn thân”.
Nhưng tất nhiên là mọi người đều ngầm hiểu đó là kiểu quan hệ gì.
Lương Đông và Triệu Tử Thiêm có rất nhiều thứ trái ngược.
Triệu Tử Thiêm là một người keo kiệt. Cậu ta có thể đi hết ba siêu thị chỉ để chọn một sợi dây cáp mạng.
Nhưng Lương Đông: “Tiêu tiền cho em anh không đau lòng đâu!”.
___
Siêu năng lực mà Lương Đông muốn có là “mắt nhìn xuyên thấu”, còn Triệu Tử Thiêm là “tàng hình”. Hai người vì chuyện “mắt nhìn xuyên thấu” của Lương Đông có thể nhìn thấy “tàng hình” của Triệu Tử Thiêm hay không, mà có thể cãi nhau một lúc.
___
Lương Đông đã từng nói với mọi người: “Chuyển lời cho nhau, mơ tưởng em ấy cũng vô dụng!”
Triệu Tử Thiêm cũng nói: “Xuân phong mười dặm chẳng bằng anh!”.
___
Triệu Tử Thiêm nói: “Lương Đông giống đại dương vì anh ấy có cảm giác rất tươi mát”.
Có người hỏi tại sao Triệu Tử Thiêm biết Lương Đông tươi mát. Cậu ấy liền nghiêm túc nói một câu: “Anh ấy rất tươi mát mà!”.
Lương Đông nói: “Triệu Tử Thiêm là cầu vồng” Phải chăng bởi vì cậu ấy thích mặc màu mè?.
Lương Đông hình dung Triệu Tử Thiêm là “một cuốn chính kinh hàm hồ linh tinh”. Còn Lương Đông trong mắt Triệu Tử Thiêm là “một nam tử hán cẩn thận ngũ đại tam thô”.
___
Đối với Lương Đông mà nói “một nghìn câu anh yêu em, không bằng một câu anh nuôi em”. Cho nên, yêu hay không yêu, không cần tùy tiện nói, mà chỉ cần biểu hiện.
Triệu Tử Thiêm hỏi: “Anh nói, vào sinh nhật em sẽ tặng em một căn nhà Tam Hoàn phải không”?”.
Lương Đông trả lời: “Đương nhiên rồi. Nếu muốn thì sinh nhật năm nay anh tặng em luôn đó!”.
____
Lương Đông nói: “Đồng cam có thể, cộng khổ thì khó quá!”
Triệu Tử Thiêm lại nói: “Không, cộng khổ thì có thể, đồng cam thì quá khó!”
___
Đối với hai người họ, thật ra kết hôn chỉ là một loại hình thức. Cho nên giữa bọn họ, mãi mãi không có gì ngăn cách. Chỉ cần đối phương vui là được rồi.
Lương Đông và Triệu Tử Thiêm, Triệu Tử Thiêm và Lương Đông. Mọi người có hiểu cái gì là vận mệnh an bài không?.
Cửa sổ sát đất làm bằng kính một chiều, một mặt kính lớn phía trước có thể nhìn ra được phong cảnh xung quanh. Bỗng có một tiếng gõ cửa đánh tan sự trầm mặc đó, người đàn ông đang ngồi trên ghế da hơi dừng lại động tác một lúc, sau đó lại tiếp tục công việc của mình. Cánh cửa phòng làm việc chậm rãi mở ra, Triệu Tử Thiêm cầm theo một số giấy tờ đi vào.
Triệu Tử Thiêm hôm nay mặc quần âu màu xám đơn giản, đường may tinh tế khéo léo làm tôn lên cặp mông vểnh tròn. Áo sơ mi trắng phía trên không đóng đến hang cúc cao nhất, để lộ ra yết hầu chậm rãi di chuyển. Ai đó một thân sơ vin vốn dĩ vô cùng lịch sự, nhưng trong mắt của người đang ngồi trên ghế da kia chính là vô cùng nóng bỏng hư hỏng, vừa vặn để cho cặp mông mê người được phô diễn toàn bộ.
Triệu Tử Thiêm có điểm lo lắng rụt rè cầm văn kiện tiến về phía Lương Đông:
“Lương tổng, chuyện hôm qua anh giao cho em…”
Lương Đông đưa mắt nhìn về phía trước khoảng ba giây rồi lại cúi đầu tập trung làm công việc của mình không có ý định lên tiếng. Triệu Tử Thiêm một bộ dạng lo lắng bất an chầm chậm bước tới trước bàn làm việc của Lương Đông đặt văn kiện ngay ngắn lên đó:
“Lương tổng anh xem, em đã xử lý số liệu rất chính xác”
Lương Đông dừng tay đang gõ máy tính, lưng tựa vào thành ghế da lười biếng cầm lên văn kiện kia xem một lượt rồi nhíu mày đáp xuống bàn làm việc, trầm giọng nói:
“Làm sai hết cả rồi, thư ký Triệu em rốt cuộc có tập trung chú tâm hay không thế?”
Triệu Tử Thiêm hoảng sợ vội vã vòng sang bên phải đứng ở bên cạnh Lương Đông luống cuống mở ra mấy trang văn kiện:
“Không thể nào, em ngày hôm qua đã tăng ca rất lâu, kiểm tra rất nhiều lần rồi. Lương tổng anh có nhầm hay không vậy?”
Lương Đông hửm một tiếng, bàn tay lơ đãng chạm vào đùi của Triệu Tử Thiêm:
“Ý thư ký Triệu đây là sao?”
Triệu Tử Thiêm cảm giác được người bên cạnh cố tình làm vậy liền lùi lại phía sau hai bước luống cuống đáp:
“Lương tổng, ý của em không phải như vậy, được rồi để em cầm về tính toán lại xem”
Lương Đông đưa tay giữ lại văn kiện ngẩng đầu lên nhìn Triệu Tử Thiêm;
“Còn phải đợi cầm về tính toán? Anh ngay bây giờ cần đến văn kiện này!”
Triệu Tử Thiêm một bộ dạng khó xử lo lắng:
“Như vậy… như vậy…”
Lương Đông đưa tay vuốt đến phía đũng quần của Triệu Tử Thiêm, Triệu Tử Thiêm hốt hoảng vội vã né tránh:
“Lương tổng thỉnh tự trọng!”
Lương Đông gật đầu, tùy ý mở ra một trang văn kiện rồi chỉ vào đó:
“Chỗ này xử lý số liệu sai, thư ký Triệu mau đến xem”
Triệu Tử Thiêm đứng im bất động một lúc, sau đó không còn cách nào khác đành phải tiến đến cúi đầu chăm chú xem xét:
“Lương tổng, phiền anh xem lại đi chỗ này em tính không có sai”
Lương Đông từ trên ghế da đứng dậy bước về phía sau đứng áp sát Triệu Tử Thiêm, một tay giữ lấy eo cậu, một tay bắt đầu đưa xuống mông cậu khẽ xoa nắn. Triệu Tử Thiêm giật mình phản kháng:
“Lương tổng, anh…”
Mời các bạn đón đọc Nắng Hạn Gặp Mưa Rào của tác giả Giai Nhân.
Download ebook
Nắng Hạn Gặp Mưa Rào
FULL: |
Download App tải ebook,sách nói, khóa học tốt nhất: https://h.nhuttruong.com/app
Website: https://www.trươngđịnh.vn
Page:https://www.facebook.com/truongdinhvn/
Mail:[email protected]
[toc] Giới thiệu ebook Nắng Hạn Gặp Mưa Rào Tweet! Lương Đông và Triệu Tử Thiêm gặp nhau tại một cuộc thi ở trường. Bọn họ là “anh em tốt”,…