Khó Dỗ Dành

Khó Dỗ Dành

Giới thiệu

Khó Dỗ Dành




Bạn đang đọc truyện Khó Dỗ Dành của tác giả Trúc Dĩ. Tình cờ, Ôn Dĩ Phàm cùng người bạn học cấp ba từng bị cô cự tuyệt là Tang Diên thuê chung một nhà.

Hai người nước giếng không phạm nước sông, như hai người xa lạ sống dưới cùng một mái hiên.

Cuộc sống bình yên dừng lại ở một buổi sáng.

Tối trước đó Ôn Dĩ Phàm ngủ ở phòng mình, vậy mà sáng hôm sau lại tỉnh dậy ở trên giường Tang Diên.

Biết mình bị mộng du, Ôn Dĩ Phàm chỉ có thể giải thích và xin lỗi anh. Nhưng rồi chuyện này lại liên tiếp xuất hiện, cô đành thương lượng cùng anh, đề nghị anh trước khi ngủ khóa cửa phòng lại.

Tang Diên lơ đễnh: “Em sẽ cạy khóa.”

Ôn Dĩ Phàm nhún nhường nói: “Tôi nào có bản lĩnh đó?”

“Để cùng chung chăn gối với tôi” Tang Duyên chậm rãi giương mắt, không tập trung, “em có cái gì không làm được?”

Ôn Dĩ Phàm yên lặng hai giây, thành khẩn nói: “Nếu đúng thật như vậy, anh nguyện ý khóa cửa sao?”

“…”…..

Ôn Dĩ Phàm: “Vậy tới luôn đi.”

Tang Diên: “?”

• Tóm tắt một câu: Bạn cùng phòng luôn cho là tôi muốn tán tỉnh anh ta.

***
#REVIEW: KHÓ DỖ DÀNH
Tác giả: Trúc Dĩ
Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, #oan_gia_ngõ_hẹp, HE
Tình trạng: 85 chương + 4 ngoại truyện.
Review: BaoYin | Chỉnh ảnh: MCM

    Văn án:
Cơ duyên xảo hợp, Ôn Dĩ Phàm và người từng bị cô từ chối lời tỏ tình hồi cấp ba là Tang Diên cùng chung sống trong căn nhà trọ.
Hai người nước giếng không chạm nước sông, như hai người xa lạ sống dưới một mái nhà.
Cuộc sống yên tĩnh bỗng dừng lại vào một buổi sáng nọ.
Buổi tối đêm hôm trước, Ôn Dĩ Phàm vẫn ngủ một mình trong căn phòng của mình, nhưng sáng hôm sau lại thấy mình đang nằm trên giường Tang Diên.
Biết rõ mình có bệnh mộng du, Ôn Dĩ Phàm chỉ có thể nói xin lỗi và giải thích với anh, nhưng chuyện như thế cứ liên tục xảy ra ba bốn lượt, cô đành thương lượng với anh, bảo anh lúc ngủ có thể khóa cửa phòng không?
Tang Diên chẳng buồn để tâm nói, “Em sẽ nạy khóa.”
Ôn Dĩ Phàm nhẫn nhịn nói, “Em có bản lãnh đó sao?”
“Vì muốn được đồng gường chung gối với anh.” Tang Diên nhướng mày, lơ đểnh nói, “Có gì mà em không làm được?”
Ôn Dĩ Phàm trầm mặc hai giây, thành khẩn nói: “Nếu như em thật muốn như vậy, anh có nguyện ý khóa của không?”
“. . .”
Ôn Dĩ Phàm: “Vậy tới luôn đi.”
Tang Diên: “?”
——
    “Khó Dỗ” cùng hệ liệt với “Vụng Trộm Yêu Anh” nói về anh hai của Tang Trĩ – Tang Diên và mối tình đầu Ôn Dĩ Phàm của anh.
    Tang Diên và Ôn Dĩ Phàm vốn là bạn học cấp ba, nhưng Ôn Dĩ Phàm vì sống ở nhà bác cả nên học ở trường Thập Trung không bao lâu thì phải chuyển tới Bắc Du. Hai người họ vô tình bị đối phương thu hút, nhưng cách thể hiện lại khác hẳn nhau. Đối với Tang Diên, chuyện thích Ôn Dĩ Phàm rõ như ban ngày, nhưng nó lại chỉ là tình đơn phương vì Dĩ Phàm đã từ chối anh ngay sau khi có kết quả thi Đại học. Cô lỡ hẹn với Tang Diên, không đăng ký vào Đại học Nam Vu mà học Đại học Nghi Hà, nơi cách xa Nam Vu. Ôn Dĩ Phàm không muốn gặp lại Tang Diên nữa, anh đồng ý. Cho đến 5 năm sau, họ lại tình cờ gặp nhau ở quán bar Tăng ca của Tang Diên.
    Tang Diên lúc này khi thấy Ôn Dĩ Phàm như một người lạ, như kiểu anh không hề nhớ về mối tình đầu này của mình vậy. Tưởng chừng chỉ là một gặp lại thoáng qua rồi sẽ biến mất như một cơn gió nhưng trớ trêu thay căn hộ của Tang Diên bị cháy, anh lại trở thành bạn thuê cùng nhà với Ôn Dĩ Phàm.
    Một loạt tình huống oan gia như chó với mèo đã xảy ra ở đây. Tang Diên ban đầu chỉ nói sống tạm 3 tháng, nhưng nhìn lại con người mưu mô của anh tất nhiên sẽ chơi trò dây thun đúng không??? Anh ở hẳn 2 năm mọi người ạ =))))) Từ lúc còn giả vờ tỏ ra lạnh nhạt tới khi rước được con gái nhà người ta rồi thì lại cùng nhau chuyển về căn hộ ban đầu của mình =)))))))
    Khi đọc “Vụng Trộm” mình đã cực kỳ thích Tang Diên rồi, vì anh độc miệng, chảnh chọe, lại còn hay khoe khoang =))))) Nhưng khác hẳn với vẻ bề ngoài hào nhoáng ấy thì Tang Diên lại là một chàng trai cực kỳ si tình, cả cuộc đời anh chỉ yêu một và duy nhất Ôn Dĩ Phàm, sau khi bị cô từ chối thì anh luôn một thân một mình, đến nỗi ba mẹ anh tưởng anh có vấn đề gì đó nên mới 24 tuổi đã bị sắp xếp đi xem mắt rồi.
    Ôn Dĩ Phàm là một cô gái xinh đẹp, tính tình dễ chịu, dường như cô là một người không qua thích cạnh tranh và dễ chấp nhận. Ở khoảng thời gian khi còn phải chịu sự kiểm soát của nhà bác cả, cô khá cam chịu nên khó tránh phải chịu những ấm ức. Nhưng vì vậy không có nghĩ là cô yếu đuối! Gặp phải bất bình, vốn điều này trở thành trăn trở lớn nhất của Ôn Dĩ Phàm vì cô đã phải từ bỏ Tang Diên một lần. Cô nghĩ rằng mình không xứng đáng có được tình yêu của một chàng trai nhiệt tình, tốt bụng và tỏa sáng như ánh mặt trời buổi sương mai. Nhưng sau này gặp lại, khi bản thân Dĩ Phàm đã trở nên dũng cảm hơn, cô quyết định mặc kệ tất cả mà làm những gì trái tim mách bảo.
    Tang Diên tuy lạnh lùng, cục súc nhưng với Ôn Dĩ Phàm mà nói, anh là một người đàn ông tận tâm, chu đáo nhất. Từ sau khi ba cô mất, thế giới của Dĩ Phàm dường như sụp đổ, cô cảm thấy mình cực kỳ bơ vơ, không có nơi nương tựa. Tang Diên như một vị thần xuất hiện để trở thành chỗ dựa vững chắc nhất cho cô vậy. Cô thấy biết ơn, trân trọng vì sự xuất hiện của chàng trai ấy, đã khiến thế giới của cô trở nên ấm áp và có nhiều sắc màu hơn. Ôn Dĩ Phàm thường xuyên phải tăng ca, Tang Diên sẽ dặn cô chú ý an toàn, về trễ nhớ báo. Ôn Dĩ Phàm mộng du, Tang Diên sẽ lặng lẽ dõi theo tới khi cô về phòng an toàn. Sẽ vì cô gái anh yêu mà không màng thương tích. Cô gái ấy có lúc mạnh miệng nói không muốn thấy anh, nhưng anh vẫn luôn dõi theo cô, vì anh đã nói rằng anh sẽ luôn ở bên cô.
    Tuy cùng hệ liệt nhưng cảm giác của mình khi đọc hai truyện nó khác hẳn nhau. Đều là yêu thầm nhưng với “Vụng Trộm Yêu Anh”, tình cảm của Chích Chích đối với Đoàn Gia Hứa có một chút e ấp, âu lo, mong muốn được bày tỏ tấm lòng mình, mạch truyện cũng đều hơn, có chút ngọt ngào xen lẫn day dứt. Còn với “Khó Dỗ”, sự yêu thầm này mãnh liệt, dữ dội hơn, cung bậc sắc thái của truyện cũng muôn màu muôn vẻ hơn. Hài hước vì cái tính thối của Tang Diên, cũng có chút buồn vì quá khứ tự ti của Ôn Dĩ Phàm và những suy nghĩ tận sâu tấm lòng của Tang Diên, một chút ngọt ngào khi hai người yêu nhau.
• Ôn Dĩ Phàm, “A Diên, Em nghĩ mình nên sống thọ hơn anh sáu năm.”
Tang Diên nhíu mày, “Vì sao?”
Ôn Dĩ Phàm rưng rưng nước mắt, nghiêm túc nói, “Như vậy em có thể yêu anh thêm sáu năm nữa.”
    Mối tình của Tang Diên và Ôn Dĩ Phàm có một cái kết viên mãn, khi họ cùng nhau dạo lại trường Nhất Trung, nơi họ lần đầu tiên gặp nhau. Tang Diên cầu hôn Ôn Dĩ Phàm và tạo ra hồi kết đẹp cho tình yêu của họ.

***
“Khó dỗ dành” là một bộ truyện đang nhận được rất nhiều sự chú ý từ độc giả, đồng thời cũng rất được đón đợi khi chuyển thể thành truyện tranh. Không có quá nhiều tình tiết gay cấn hay ngược tâm như những bộ truyện khác, “Khó dỗ dành” thiên về thể loại chữa lành, khi mà một Tang Diên bản chất cao ngạo lại chỉ tình nguyện cúi đầu trước Ôn Dĩ Phàm – một cô gái nhỏ phải chịu đựng quá nhiều tổn thương từ chính những người thân của mình. Cậu thiếu niên Tang Diên ấy như ánh sáng sưởi ấm cuộc đời cô độc của Ôn Dĩ Phàm, cũng chưa từng vì cô nhiều lần trốn chạy mà lựa chọn rời xa.

Nhân vật trong truyện “Khó dỗ dành”Tang Diên
Tang Diên sinh ra trong một gia đình khá giả và yên ấm, là kiểu người điển hình của có gì được nấy. Ngoại hình nổi bật, học hành thuận lợi, được bạn bè yêu quý. Ở Tang Diên luôn toát ra một loại khí chất ngạo mạn và tự phụ, lúc nào cũng tỏ ra không quan tâm đến bất cứ thứ gì. Gặp lại sau 6 năm, Tang Diên không còn vẻ bướng bỉnh, ngũ quan trẻ trung đã trở nên lưu loát từng trải, nhưng vẫn không giấu được nét kiêu ngạo toát ra từ tận xương tủy.

Anh muốn tặng cho cô toàn bộ sự nhiệt tình, cho dù là đơn phương, nhưng cô không muốn nhận, dù chỉ một chút. Cho nên lúc này anh phải chờ. Đến khi cô nguyện ý chủ động đưa tay về phía anh. Anh mới có thể đem tất cả bản thân mình, lại một lần nữa, giao cho cô.

Ôn Dĩ Phàm
Ôn Dĩ Phàm cũng từng có một gia đình hạnh phúc, nhưng từ sau khi bố qua đời, cuộc sống của cô như rơi dần vào địa ngục. Mẹ tái hôn, bản thân phải sống nhờ nhà người khác, nhìn sắc mặt họ mà sống, không dám đòi hỏi bất cứ thứ gì. Ôn Dĩ Phàm có một vẻ ngoài nổi bật, từng cử động đều toát lên vẻ phong tình, khiến nhiều người hâm mộ, nhưng không một ai biết được rằng, chính vẻ ngoài đó lại khiến cho cô phải chịu nhiều tổn thương. Tính cách ôn hòa, không bao giờ tranh giành với bất kỳ ai, nhưng Ôn Dĩ Phàm lại không thể sống một cuộc đời yên ổn.

Cô cảm thấy không ai cần đến cô cả. Mặc dù có chỗ ở, nhưng vẫn thấy thế giới này không có một chỗ nào dù là nhỏ nhoi dành riêng cho cô.

Nội dung truyện “Khó dỗ dành”
Bởi vì ở phòng trọ cũ liên tục bị người khác làm phiền, Ôn Dĩ Phàm đành phải dọn đến một nơi khác. Cô quyết định sống cùng với Vương Lâm Lâm – một người đồng nghiệp không mấy thân thiết. Nhưng không lâu sau đó, Vương Lâm Lâm cũng chuyển đi. Trước khi đi, cô ta còn hứa sẽ tìm cho Ôn Dĩ Phàm một người bạn cùng thuê nhà mới, thật không ngờ lại chính là Tang Diên – người mà Ôn Dĩ Phàm không nghĩ rằng còn có thể gặp lại.

“Ôn Sương Hàng. Em hỏi anh những năm này sống có tốt không. Vậy em thì sao? Em sống có tốt không?”

Đây không phải là lần đầu tiên mà hai người gặp lại nhau sau 6 năm xa cách, nhưng chính là bước đệm lớn khiến cho họ lại lần nữa được trở về với nhau. Đối với Tang Diên, Ôn Dĩ Phàm vẫn mãi là người con gái mà anh yêu thương nhất, nhưng vì năm xưa đã từng bị cô từ chối, nên anh không dám lần nữa chủ động mang tình cảm của mình ra. Đối với Ôn Dĩ Phàm, Tang Diễn là một chàng trai quá mức tốt đẹp, tốt đẹp đến mức cô từng cảm thấy bản thân mình không xứng đáng có được anh. Thế nhưng lần này, Ôn Dĩ Phàm liền không muốn bỏ lỡ nữa. Cô muốn được ở bên cạnh anh, muốn được anh vỗ về, muốn bù đắp những tổn thương mà năm đó đã gây ra cho anh. Chính vì vậy, Ôn Dĩ Phàm quyết định theo đuổi Tang Diên.

Cô không muốn để cho Tang Diên, như từ trước kia đến bây giờ, vẫn luôn là người gánh vác nữa. Cô không muốn để cho Tang Diên từng bị cô nói những lời như vậy, rồi hôm nay vẫn là bởi vì cô, lại phải lần nữa hạ mình trước.

Nhưng Ôn Dĩ Phàm không hề biết rằng, bao nhiêu năm như vậy, Tang Diên vẫn luôn một lòng thích cô, quan tâm đến cô. Vì cô từng nói không muốn anh đến làm phiền mình, Tang Diên liền đổi một thân phận khác, làm bạn chơi game với cô. Vì sợ Ôn Dĩ Phàm không muốn nhìn thấy mình, Tang Diên luôn âm thầm mua vé máy bay sang Nghi Hà thăm cô, nhìn cô đi học, kết bạn, rồi tốt nghiệp. Nhìn những tờ báo ở Nghi Hà có viết tên cô, Tang Diên liền ngốc nghếch mà mua về hết.

“Anh luôn ngại nói ra những lời này, cảm thấy nói ra rất mất mặt. Nhưng đời này, dù sao anh cũng phải nói ra một lần. Đã nhiều năm như vậy, anh vẫn luôn, chỉ thích một mình em.”

Nhưng Tang Diên cũng có điều không biết, năm đó Ôn Dĩ Phàm đã phải trải qua những gì. Ba mất, mẹ tái hôn, Ôn Dĩ Phàm mất đi một gia đình êm ấm. Bị gửi đến ở nhờ nhà bác cả, Ôn Dĩ Phàm cuối cùng đã cảm nhận được cảm giác bị chính mẹ ruột mình bỏ rơi là như thế nào. Bị Xa Hưng Đức quấy rối, bọn họ chẳng những không đứng về phía cô, mà ngược lại còn ngăn cản cô báo cảnh sát. Thật may là Ôn Dĩ Phàm đã lựa chọn làm điều đúng đắn, tự bảo vệ được bản thân, cũng có thể nỗ lực sống tiếp. Chỉ đáng tiếc là, khoảng thời gian đó, cô đã quá nhạy cảm, quá gai góc. Thay vì lựa chọn nói hết mọi nguyện với Tang Diên, Ôn Dĩ Phàm lại cảm thấy bản thân dơ bẩn, hổ thẹn, để rồi nói ra những lời trái với lòng, làm tổn thương người con trai chân thành ấy.

Cô không xứng đáng với điều gì quá tốt. Đương nhiên, cũng không có tư cách nhận được điều tốt đẹp nhất. Bao gồm cả tình cảm của cậu thiếu niên sáng chói kia.

Thật may mắn là, Tang Diên cuối cùng cũng đã biết được những nỗi đau mà Ôn Dĩ Phàm đã phải chịu đựng trong quá khứ. Lần này, anh quyết tâm bảo vệ cô, quyết tâm mang đến ánh sáng trong cuộc đời của Ôn Dĩ Phàm, để cô không còn biết đến bóng tối là gì nữa. Nhìn thấy hình ảnh Ôn Dĩ Phàm ám ảnh tâm lý đến mức bị mộng du, nghĩ đến tính cách ôn hòa của cô mà lại phải chịu đựng những điều đáng sợ như vậy, nhìn thấy Xa Hưng Đức đã nhiều năm vẫn còn đeo bám cô, Tang Diên liền cực kỳ hối hận. Anh hối hận năm đó tại sao không tìm hiểu rõ nguyên nhân, hối hận tại sao năm đó không thể bảo vệ cô, hối hận vì đã để một mình cô phải chịu đựng tất cả. Anh hối hận, cũng hận mình đến mức, dù bản thân có bị Xa Hưng Đức đâm đến trọng thương, cũng phải chính tay bắt giam hắn.

“Thật ra anh vô cùng hối tiếc, hối tiếc là năm ấy nói sẽ không đeo bám em nữa, rồi thật sự không đeo bám nữa. Anh là đàn ông mà sĩ diện như vậy làm gì chứ?”

“Khó dỗ dành” hay ở chỗ nó có cốt truyện nhẹ nhàng, nhưng lại rất cảm động. Tình tiết truyện không quá mức gây cấn nhưng đủ để gây ấn tượng với người đọc. Sau khi đọc truyện, chúng ta sẽ không khỏi thương cho Ôn Dĩ Phàm, cũng không khỏi hâm mộ tình cảm sâu nặng mà Tang Diên dành cho cô. Thật may mắn là, Tang Diên vẫn luôn thích Ôn Dĩ Phàm, và cũng có đủ khả năng để chữa lành những tổn thương của cô. Chắc chắn rằng sau này, người con gái đó sẽ không bao giờ phải ở trong đêm tối không một bóng người, một mình cố tiêu hóa những nỗi đau khổ nữa.

Rồi sẽ xuất hiện một người như vậy. Người ấy sẽ khiến cho bạn thấy rằng: Người trưởng thành cũng có thể tin tưởng vào truyện cổ tích.

Người viết: A Lan

Mời các bạn mượn đọc sách Khó Dỗ Dành của tác giả Trúc Dĩ.

Download

Khó Dỗ Dành

Bookmark (0)
Please login to bookmarkClose

Giới thiệu Khó Dỗ Dành Tweet! Bạn đang đọc truyện Khó Dỗ Dành của tác giả Trúc Dĩ. Tình cờ, Ôn Dĩ Phàm cùng người bạn học cấp ba từng bị cô cự…

Bookmark (0)
Please login to bookmarkClose