Đen Trắng Kết Hợp

Đen Trắng Kết Hợp

[toc]


Giới thiệu ebook

Đen Trắng Kết Hợp


Dịch Tự là nam thần mà Tô Dã Nghi thầm mến bằng những tình cảm trong sáng chân thành nhất. Một buổi chiều hoàng hôn, Tô Dã Nghi lấy hết can đảm thổ lộ với anh, thứ cô nhận lại chỉ là hai chữ “Cảm ơn” lạnh nhạt. Thế nhưng cảm xúc của Tô Dã Nghi rất kiên cường, cho dù không thể ở bên thì cô vẫn lặng lẽ dõi theo anh.

Bẵng đi một thời gian, Dịch Tự trở thành đồng nghiệp cùng công ty, Tô Dã Nghi mới biết, duyên phận thật là một thứ thích trêu chọc lòng người.

Một thanh niên mới tài giỏi, tuấn tú tới làm việc, đó là một nguồn cảm hứng cho hội chị em văn phòng để tới công ty mỗi ngày trong sự hưng phấn. Đối với Tô Dã Nghi thì chuyện này chả đáng mừng chút nào, cứ thử nghĩ mà xem, crush của mình có một đống bà cô bà chị vây quanh như hổ rình mồi, vui là vui thế nào được cơ chứ?

 

Đáng thương nhất chính là, cô nàng Tô Dã Nghi còn chẳng dám bộc lộ một xíu xiu tư xuân của mình ra ngoài, cô sợ Dịch Tự sẽ lại xa lánh cô một lần nữa. Nhưng mà trong cái rủi lại có cái may, Tô Dã Nghi chuyển tới phòng trọ mới, phát hiện được ở chung nhà với nam thần trong lòng mình. Nếu phải diễn tả cái cảm giác này, lấy bối cảnh thế nào nhỉ? Ắt hẳn là trúng xổ số Vietlott rồi :v.

Một khoảng thời gian dài không gặp Dịch Tự, lửa lòng của Tô Dã Nghi còn chưa bị dập tắt, huống chi hiện giờ, người ấy ngẩng mặt không thấy, thì cúi đầu cũng thấy, tình cảm của cô như một chiếc điện thoại Samsung phát nổ để rồi bốc cháy hừng hực.

Ông trời không quá bất công với Tô Dã Nghi, tuy IQ không cao nhưng tài năng nấu nướng lại cực đỉnh. Đường ngắn nhất để bắt lấy trái tim của người đàn ông là đi qua dạ dày, Dịch Tự cũng không phải ngoại lệ. Từng chút quan tâm của Tô Dã Nghi, cố ý nấu đồ ăn anh thích, đặc biệt chuẩn bị những món thanh đạm khi anh đổ bệnh,… dần dần kéo sự chú ý của Dịch Tự về phía cô nhiều hơn.

Dịch Tự ơi, Dịch Tự à, rõ ràng đã lung lay mãnh liệt đến thế kia rồi, nhưng vẫn chưa chịu đổ, là thế nào vậy hả?

Khi Dịch Tự bắt đầu chú ý tới Tô Dã Nghi, nhìn thấy cô lòng anh cũng bất giác vui vẻ hơn, ăn đồ ăn cô làm có hương vị càng ngọt ngào hơn, đặc biệt là có ngồi cạnh nghe cái miệng nhỏ lải nhải cả một ngày cũng không thấy nhàm chán.

Cái cảm giác kỳ lạ không tên này khiến Dịch Tự khá hưởng thụ, nhưng cũng rất nhanh lại sầu não. Đó là khi có một người đàn ông thứ hai bước vào cái vòng nhỏ của Tô Dã Nghi – Đới Duy. Anh không phải một người thích nghe bát quái nơi công sở, nhưng chỉ cần vô tình biết Đới Duy là một tên đàn ông lừa gạt phụ nữ, anh vừa để tâm, cũng rất bận tâm.

Anh không quen với sự lo lắng này, cứ muốn tìm một lí do ngụy biện, vì Tô Dã Nghi đối tốt với anh, nên anh cũng cần phải làm vậy với cô chăng? Nhưng tại sao anh lại tức giận khi người đàn ông đó có cử chỉ động chạm dù chỉ là một chút với Tô Dã Nghi? Dịch Tự ghét cái cảm giác này, nó khiến anh mất kiểm soát quá dễ dàng, điều mà trước giờ chưa từng có. Kết quả là anh không khống chế được bản thân mà lao tới giành lại cô, Dịch Tự hôn Tô Dã Nghi, anh cảm thấy vui vẻ, nhìn cô lúng túng đỏ mặt, anh lại càng thỏa mãn hơn. Vẻ mặt ngây thơ xấu hổ của Tô Dã Nghi làm anh muốn xoa đầu cô, muốn ôm cô vào lòng mà hôn cô. Có lẽ, Tô Dã Nghi đã biến anh thành một tên biến thái mất rồi…

Tô Dã Nghi bước vào cuộc sống của Dịch Tự, Dịch Tự thích Tô Dã Nghi, tình cảm cứ tự nhiên mà đến. Sự thật là, ở cùng Tô Dã Nghi, sự tự chủ của anh yếu ớt tới mức đáng sợ, phải chăng, chính anh cũng không muốn kìm nén, cả trái tim và cơ thể này…

Thực ra ban đầu đọc truyện này với mình khá là chật vật, vì guu truyện của mình là hài hước, nên xin phép đưa ra hai chữ thiếu muối. Đọc cảm giác hơi mệt mỏi vì tình cảm của nữ chính cứ phải nhẫn nhịn giấu giếm, lời tỏ tình cứ đến đầu lưỡi lại phải nuốt, nhưng rồi đến lúc nam chính phát hoảng vì sợ mất cô thì phải nói là cực kỳ hả hê :v. Dù sao thì truyện này đánh giá chung là khá dễ thương và ngọt ngào. Khi yêu thì nam chính sủng vợ tận trời, mỗi tội là có cái tật độc mồm không bỏ được :v (cẩn thận có ngày cái mồm hại cái thân nha anh :v).

“Em nói anh đẹp rồi, tại sao anh không nói em đẹp?” 

Dịch Tự mặc cho cô “bắt nạt” mình, lại hơi nghiêm túc ở bên vỗ về bụng của cô: “Nói em đẹp sẽ dạy hư con của chúng ta.”  

Tô Dã Nghi khó hiểu: “Tại sao?”

“Anh không thể để thằng bé học nói dối.”  

Lại qua một lúc lâu, Tô Dã Nghi suy nghĩ cẩn thận ý tứ trong lời nói của Dịch Tự, có chút tức giận giương nanh múa vuốt đứng dậy, rất nhanh bị Dịch Tự kiên nhẫn đè lại, sau cùng, anh hôn trán cô, dịu dàng nói với cô: “Ngoan, ngủ tiếp một lát đi.”  

Tô Dã Nghi đã cực kỳ buồn ngủ, lại vẫn như làm nũng than thở một câu: “Vậy anh khen em đẹp đi!”  

Đợi một lát không nghe thấy anh trả lời, cô cho rằng Dịch Tự sẽ bơ cô, hoặc là nói sang chuyện khác, đang muốn nói gì đó, lại nghe thấy giọng nói của anh truyền đến: “Em thật sự rất đẹp.”

“Lừa gạt…” Những chữ phía sau bị Dịch Tự nuốt vào trong miệng.

Sau đó, anh đem những lời nói sau đó của anh vào trong miệng cô: “Đẹp đến mức khiến anh nhịn không được… Muốn ăn em.”

Có một ngày, Tô Dã Nghi lén lút cầm một trang giấy xuất hiện trước mặt Dịch Tự, che che giấu giấu mà đưa giấy cho anh, trên giấy rõ ràng viết: Anh thích loại con gái như thế nào? 

Khóe miệng cong lên, anh nhận bút từ tay Tô Dã Nghi, tùy ý một câu, đưa trả giấy cho Tô Dã Nghi, quay lại ra cửa. Sau khi Dịch Tự đi được hai phút, nhịp tim của Tô Dã Nghi mới bình ổn lại, cô lấy hết dũng khí mở mắt ra, nhìn thấy bút mực màu đen chọn ra mục đó: loại ngu muội.

Rất nhiều năm sau đó, Tô Dã Nghi nhớ tới chuyện này, buồn bực trong lòng, nhân lúc Dịch Tự ngủ mà mắng to với anh: Anh mới ngu muội! Cả nhà anh đều ngu muội!
 

Review by Tà Thần – fb/ReviewNgonTinh0105
***
Thời điểm Tô Dã Nghi thổ lộ với Dịch Tự là một buổi hoàng hôn, ánh nắng chiều rực đỏ cả một góc trời. Cô nói với anh “Em thích anh”, anh trở về nói với cô “Cảm ơn”.

Từ đó về sau, mặc dù Tô Dã Nghi vẫn hay kéo Mạc Ninh hoặc Chu Nhất Nặc đi nhìn trộm diễn xuất của anh, nhưng trong lúc đó cô cùng Dịch Tự, quả thật không còn cùng xuất hiện nữa.

Cho nên, lúc Tô Dã Nghi ở trên xe chuyển đến công ty thấy Dịch Tự, cô ngây ra khoảng hai phút, một mực hoài nghi có phải mình đã xuyên qua hay không, sau đó nữa, có hai chữ vẫn luôn lượn vòng trên đầu cô, một hồi lâu vẫn không biến mất.

Phân vượn. (1)

Tô Dã Nghi không phải một người nhát gan, Chu Nhất Nặc từng sắc bén chỉ ra: “Kẻ ngu này trên người có một loại dũng cảm kỳ lạ, mà nguyên nhân sâu sắc nhất của loại dũng cảm này chính là vì cậu ngu ngốc. Cậu ngu ngốc để dũng cảm. Nói chuyên nghiệp một chút, loại dũng cảm này gọi là ngu dũng.” Đối với lần này, Mạc Ninh rất là tán thành, ít nhất cái đó cũng khiến Tô Dã Nghi cất lời thổ lộ toàn bộ – điều này không phải tất cả nữ sinh đều có thể làm được.

Vào lúc này, vẻ ngu dũng trên người Tô Dã Nghi lại tới.

Cô ngồi ở sát chỗ ngồi bên ngoài, đáng lẽ cô nên ở trước mặt Dịch Tự, nhưng mà cô lại dựa vào cái vẻ ngu dũng ở sau lưng của Dịch Tự làm càn làm bậy, thậm chí trong lúc không có những người khác cô còn khéo léo để cô và Dịch Tự dính sát vào nhau, sau đó, cô cùng anh đứng ngang nhau ở một hàng ngũ phía sau chờ thang máy.

Lại sau đó, ở sau lưng Dịch Tự cô một giây cũng không bỏ bắt đầu thưởng thức cái gáy của anh – đuôi tóc sạch sẽ, gáy, cổ áo sơ mi kẻ ô rất chỉnh tề, tinh thần rất phấn chấn, ngay cả khi anh đeo dây tai nghe nhạc so với người khác cũng đẹp hơn rất nhiều…

Tô Dã Nghi có thể cảm giác được xung quanh cô đang tỏa ra một vòng lại một vòng bong bóng hình trái tim màu hồng, bay trong thế giới của cô, còn kèm theo âm thanh nhịp tim “Phốc phốc phốc” của cô nữa.

Dịch Tự xuống lầu ở tầng mười sáu, đó là phòng phát triển phần mềm của công ty.

Phòng, phát, triển, phần, mềm.

Mời các bạn đón đọc Đen Trắng Kết Hợp của tác giả Cư Ni Nhĩ Tư.

Download ebook

Đen Trắng Kết Hợp


FULL:


AZW3


EPUB


MOBI


PDF

Download App tải ebook,sách nói, khóa học tốt nhất: https://h.nhuttruong.com/app
Website: https://www.trươngđịnh.vn
Page:https://www.facebook.com/truongdinhvn/
Mail:www.truongdinh.vn@gmail.com

Bookmark (0)
Please login to bookmark Close

[toc] Giới thiệu ebook Đen Trắng Kết Hợp Tweet! Dịch Tự là nam thần mà Tô Dã Nghi thầm mến bằng những tình cảm trong sáng chân thành nhất. Một…

Bookmark (0)
Please login to bookmark Close