Gả Cho Một Tòa Thành Hoang
Giới thiệu
Gả Cho Một Tòa Thành Hoang
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Gả Cho Một Tòa Thành Hoang của tác giả Thiết Đầu Miêu:
Văn án:
Ngày tận thế đến, chỉ những tòa thành có được ý thức của mình mới có khả năng chống lại sự xâm nhập và tấn công của ma quỷ.
Vân Sâm bị người khác hãm hại rồi rơi vào trong tay đám ma quỷ, cô may mắn trốn vào một tòa thành hoang nhỏ, khi cô chuẩn bị rời đi thì phát hiện bản thân cô đã trở thành vợ của tòa thành hoang này, không thể rời khỏi đây được nữa.
Vì để cuộc sống của bản thân được tốt hơn, cô phải bắt đầu trồng trọt lương thực, sửa chữa lại tòa thành và kiếm kế mưu sinh trong tòa thành nát này.
Một thời gian sau Vân Sâm phát hiện, tòa thành bỏ hoang nát bét này không chỉ có thể phát triển mà còn có thể mở miệng nói chuyện nữa.
Tòa Thành Nát: “Vợ à, anh có thể hôn em không?”
Vân Sâm: “Dùng cái gì để hôn? Dùng cổng thành của anh chắc?”
Đám dây leo bám trên tường thành bỗng thức tỉnh, cành lá xanh thẫm thân mật tiến lại gần Vân Sâm, trên đầu cành chợt nở rộ ra một nụ hoa, nụ hoa xinh đẹp nhẹ nhàng đặt xuống môi cô một nụ hôn.
Tòa Thành Nát: “Xong.”
Vân Sâm: “///”
Review:
- Nội dung:
Gả Cho Một Tòa Thành Hoang là một câu chuyện giả tưởng kể về hành trình của Vân Sâm, một cô gái trẻ bị rơi vào thế giới ma quỷ. Cô may mắn trốn thoát khỏi bọn ma quỷ và tìm thấy một tòa thành hoang, nơi cô trở thành vợ của tòa thành.
Câu chuyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, kịch tính và hài hước. Tác giả đã xây dựng thế giới ma quỷ một cách vô cùng đặc sắc và lôi cuốn. Các nhân vật trong truyện cũng được xây dựng một cách sinh động và đáng yêu.
- Nhân vật:
Vân Sâm là một cô gái trẻ thông minh, kiên cường và lạc quan. Cô luôn cố gắng tìm cách để sinh tồn trong thế giới ma quỷ.
Tòa Thành Nát là một tòa thành hoang có ý thức. Anh là một người vô cùng ấm áp và yêu thương Vân Sâm.
- Cốt truyện:
Cốt truyện của Gả Cho Một Tòa Thành Hoang được xây dựng một cách chặt chẽ và logic. Các tình tiết trong truyện được đan xen một cách khéo léo, tạo nên sự hấp dẫn cho câu chuyện.
- Đánh giá chung:
Gả Cho Một Tòa Thành Hoang là một câu chuyện giả tưởng đáng đọc. Câu chuyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện chặt chẽ.
Một số ý kiến đánh giá khác:
- Ý kiến 1:
“Gả Cho Một Tòa Thành Hoang là một câu chuyện vô cùng sáng tạo và mới lạ. Tác giả đã xây dựng một thế giới ma quỷ vô cùng đặc sắc và lôi cuốn. Các nhân vật trong truyện cũng được xây dựng một cách sinh động và đáng yêu. Câu chuyện rất đáng đọc.”
- Ý kiến 2:
“Vân Sâm là một cô gái trẻ rất đáng yêu và mạnh mẽ. Cô luôn cố gắng tìm cách để sinh tồn trong thế giới ma quỷ. Câu chuyện của cô rất đáng để theo dõi.”
- Ý kiến 3:
“Tòa Thành Nát là một tòa thành hoang rất ấm áp và yêu thương. Anh là một người bạn rất tốt của Vân Sâm. Câu chuyện của họ rất đáng yêu và ngọt ngào.”
Kết luận:
Gả Cho Một Tòa Thành Hoang là một câu chuyện giả tưởng đáng đọc. Câu chuyện có nội dung hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và cốt truyện chặt chẽ.
Sau khi anh xuất hiện ý thức thì vẫn luôn sống cô độc một mình. Anh bị đám ma quỷ vây quanh, không có người nào có thể tới gần, anh một mình trải qua những năm tháng tối tăm mù mịt. Cho đến một ngày có người xông vào cơ thể anh, gọi anh là Tòa Thành Nát, vì anh mà dọn dẹp và làm bạn với anh.
Từ đó trở về sau, cô chỉ có thể thuộc về một mình anh thôi.
***
Năm 2031, xã hội loài người bước vào thời kỳ tận thế được gần hai mươi năm.
**
Sông Hoàng Hà đóng băng.
Một con nai hoang nhảy ra khỏi bụi cây, dẫm lên mặt băng rồi yên lặng quan sát xung quanh.
“Răng rắc.”
Nó hoảng sợ vội vàng chạy trốn.
Lớp băng trắng xóa dần xuất hiện khe nứt tạo thành một hố sâu, trôi trên mặt nước là một mảnh vải màu đỏ thẫm che kín cả hố.
Con nai vừa sợ sệt vừa tò mò bước lại gần, từ từ tiến về phía trước.
Bỗng nhiên từ dưới màn nước đỏ thẫm xuất hiện một cánh tay người vươn lên nắm lấy chân trước của nó, cánh tay lạnh đến thấu xương.
Nó sợ tới mức nhảy bật lên, liên tục lùi về phía sau, không ngờ lại kéo theo một cô gái gầy yếu từ dưới lớp băng lên, chiếc áo choàng màu đỏ rơi vào trong dòng nước rồi lặng lẽ chìm sâu xuống đáy sông.
Con nai chưa bao giờ thấy một sinh vật nào có hình dáng như vậy tại vùng đất này, nó cuống quýt nhảy toáng loạn chạy đi.
“…”
Tiếng hít thở nặng nề vang lên.
Cô không chết.
Đây thật sự là một phép màu.
Vân Sâm cắn răng dằn xuống sự run rẩy từ cái lạnh thấu xương, yên lặng đánh giá quang cảnh hoàn toàn lạ lẫm trước mắt, cô theo bản năng nắm chặt quần áo rồi lảo đảo đứng dậy tìm kiếm một nơi an toàn.
Ánh hoàng hôn phủ xuống, nhuộm đỏ cả chân trời, sắp đến lúc chúng nó thức tỉnh rồi…
**
Vân Sâm gạt mớ cành lá chắn tầm mắt sang hai bên, cây cối rậm rạp khiến cô không thể đánh giá được đoạn đường mình đang đi.
Những vật thể màu đen đặc sệt dính trên bụi cây tỏa ra mùi lưu huỳnh gay mũi nói cho cô biết rằng, nơi này từng có ma quỷ ghé qua, cô không thể ở lại nơi này quá lâu.
Khả năng lớn là bọn chúng sẽ quay trở lại đây.
Năm 2012, tòa thành phía Đông Nam của lục địa Cửu Châu trên tinh cầu Thales đã xuất hiện số lượng lớn những sinh vật kỳ quái. Nửa thân trên của chúng có hình dạng con người, nửa thân dưới lại do khí đen hợp thành, không sợ súng ống đạn dược, chúng tùy ý cướp bóc giết hại loài người, mang đến ngày tận thế đáng sợ.
Chúng nó được gọi là ma quỷ.
Nếu không phải sau này kỳ tích xuất hiện thì có lẽ loài người đã biến mất khỏi tinh cầu Thales rồi.
Là những đứa trẻ được sinh ra sau ngày tận thế, phần lớn bọn trẻ từ nhỏ đã đi theo bên cạnh người lớn và được họ dạy cho cách phân biệt những đặc điểm của ma quỷ. Mà ngay cả bản thân Vân Sâm, người trước kia vẫn luôn ở trong môi trường an toàn cũng không tránh được việc phải nghe những lời chỉ dạy bên tai.
Cô vẫn luôn không quá tin, cô cho rằng bản thân sẽ không có cơ hội tiếp xúc với ma quỷ. Bây giờ có hối hận cũng không kịp, cô chưa bao giờ nghĩ tới bản thân lại gặp phải trò đùa ác độc của tạo hóa để rồi rơi vào tình cảnh thế này.
Vân Sâm đứng phía sau gốc cây thô to um tùm, cô chú ý đến tro bụi trôi nổi trong không khí, trong đó có rất nhiều hạt bụi lớn.
Cô lập tức lấy chiếc la bàn từ trong túi EDC* buộc bên hông của mình ra, kim đồng hồ trên la bàn liên tục lắc lư không thể định vị, gương mặt cô trở nên vô cùng khó coi.
(*Túi EDC)
Chỉ những địa phương có số lượng lớn ma quỷ tụ tập mới có thể ảnh hưởng đến từ trường và trọng lực trên hành tinh.
Nơi này cực kỳ nguy hiểm!
Vân Sâm dằn sự hỗn loạn trong lòng xuống, quần áo trên người cô vẫn còn chưa khô, nhiệt độ tháng mười hai rét lạnh như muốn đóng băng não của cô.
Càng là lúc nguy hiểm thì càng phải bình tĩnh.
Ánh mắt sắc bén của cô chú ý đến một khu vực giữa những lùm cây, trên mặt đất chỗ đó cỏ dại thưa thớt đều đã bị ép xuống.
Bất kể là dấu vết do con người hay là động vật nào khác lưu lại thì nơi đó cũng sẽ tương đối an toàn.
Ma quỷ này chỉ cảm thấy hứng thú với loài người, bọn chúng sẽ không làm tổn thương động vật. Nhưng động vật lại không thích những thứ vô hồn đầy sát khí, vì thế chúng nó sẽ cố tình tránh xa bọn ma quỷ.
Vân Sâm chạy chậm về phía trước. Khi ánh chiều tà dần buông xuống, cô cố gắng kìm nén tiếng thở dốc hổn hển càng lúc càng lớn của mình.
Ban đêm chính là thời gian sinh hoạt của ma quỷ, cô phải tiếp tục tiến về phía trước và tìm cho mình một nơi có thể ẩn nấp trước khi màn đêm buông xuống.
Con người lúc gặp ma quỷ, chỉ khi gặp phải tình huống cực kỳ may mắn nếu không chỉ còn một con đường duy nhất, đó chính là chết.
Vân Sâm cúi người đi xuyên qua con đường do cành lá tạo thành, con đường nhỏ hẹp, mặc dù thân hình cô nhỏ bé nhưng muốn đi qua cũng khá khó khăn.
Mấy cái gai nhọn trong bụi cây cắt xuyên qua quần áo cô cùng với phần da tay bị lộ ra ngoài.
Dù cô đã vô cùng cẩn thận nhưng máu của cô vẫn dính lên bụi cây, ma quỷ rất nhạy bén với mùi máu tươi. Khắp nơi đều là bóng cây, cô dường như nghe thấy tiếng rít chói tai của ma quỷ truyền đến khi bọn chúng tỉnh giấc.
Vân Sâm cắn chặt môi dưới, đẩy nhanh tốc độ tiến về phía trước.
Con đường từ chật hẹp chuyển sang rộng rãi, trong chớp mắt đã sáng sủa hơn rất nhiều. Những tòa nhà bị thực vật xâm chiếm, hoặc là đổ sập, hoặc là đứng sừng sững, mặc dù đã vào đông nhưng thực vật vẫn xanh tươi tràn trề sức sống, đẹp không sao tả xiết.
Trong lòng Vân Sâm nặng trĩu, cảnh tượng trước mắt nói cho cô biết đây là nơi không có nhiều người tụ tập.
Sau khi suy nghĩ một hồi, cô bình tĩnh quyết định phương hướng chạy trốn. Phía trước có ba con đường, con đường đầy rêu xanh che phủ, mặt đất bị xới tung lên nhưng vẫn có thể nhìn ra dáng vẻ ban đầu của nó, đó là con đường trước khi tận thế để lại.
Vân Sâm đi về phía trước một đoạn, cô có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng bên trong của ba con đường.
Con đường trước mặt truyền đến mùi lưu huỳnh thoang thoảng, hai đường bên trái và bên phải có thể nhìn thấy những hạt màu xám trắng trôi nổi lộn xộn dưới ánh sáng.
Nên đi về phía bên trái hoặc bên phải, nhưng mũi tên trên la bàn chuyển động rất nhanh, không thể định vị.
Vân Sâm: “…”
Sau khi loài người gặp phải ma quỷ thì đúc kết được ba điều: Một, nếu ngửi thấy mùi lưu huỳnh hoặc nhìn thấy chất lỏng sền sệt màu đen có chất dính, trốn! Hai, nếu trong không khí trôi nổi một lượng lớn tro bụi và la bàn không thể hoạt động, trốn! Ba, độ ấm đột nhiên xuống dưới 0, trốn!
Cô thế này là… bị rơi vào giữa bầy quỷ rồi à?
Bỗng nhiên, Vân Sâm nhìn thấy một lá cờ màu xanh treo trên bức tường của tòa nhà được bao phủ bởi thảm thực vật ở con đường bên phải. Lá cờ được người nào đó nhét vào trong thảm thực vật, nếu không nhìn kỹ thì rất khó thấy.
Cô không kiềm được bước đến tòa nhà sáu tầng vẫn còn nguyên vẹn, trái tim đột nhiên đập nhanh, từ sau cổ lan ra cảm giác ớn lạnh.
Cô quay đầu lại, trên con đường khi cô đi tới truyền ra âm thanh ma sát sột soạt. Làn khí loãng màu đen lan tỏa dọc trên mặt đất, nhiệt độ trong không khí từ từ giảm xuống vài độ, cơ thể cô truyền đến cảm giác mất trọng lượng rõ rệt.
Là ma quỷ!
Di chuyển! Mau di chuyển! Mau đứng lên chạy trốn ngay!
Trong lòng Vân Sâm gào thét, tay chân lạnh như băng rốt cuộc cũng nghe theo mệnh lệnh của cô, cô chạy về phía con đường đã chọn, nhìn thấy kim la bàn xoay vô cùng hỗn loạn, cô cắn răng thay đổi con đường, chính là con đường ngoài cùng bên trái.
Trên tầng thứ ba của tòa nhà cao tầng có một đôi bàn tay tái nhợt vươn ra đóng cái cửa sổ vỡ nát lại, trên bệ cửa sổ chảy ra chất lỏng màu đen dinh dính.
Chất lỏng màu đen từ trên lầu rơi tí tách xuống mặt đất, lớp đất mỏng ngoài cùng bắn lên tung tóe, lúc rơi xuống lại bị lớp sương đen bao phủ hất lên cao.
Con ma quỷ này có nửa thân trên là người, làn da bên ngoài nhớp nháp và bẩn thỉu, có thể nhìn thấy được mạch máu màu xanh đen bên dưới, khóe miệng nó há to, hình ảnh phản chiếu trong đáy mắt là dáng vẻ cô gái tóc ngắn đang chạy trốn phía trước.
“Bắt… Nó…”
Giọng nói kỳ dị thoát ra từ trong miệng nó.
Lúc bọn ma quỷ đuổi theo Vân Sâm, một tòa nhà hai tầng đột nhiên ngã ầm xuống chắn ngang đường đi.
Bọn ma quỷ dừng lại, vẻ mặt thẫn thờ nhìn chằm chằm gốc dây leo nằm chình ình bất động dưới tòa nhà hai tầng. Bọn nó lượn lờ trước đống đổ nát, dường như không biết tiếp theo nên làm thế nào để đi về phía trước.
…
Vân Sâm lấy hết sức bình sinh để chạy, quần áo trên người cô được làm bằng chất liệu nhanh khô, bây giờ đã nhẹ hơn so với lúc trước rất nhiều.
Phía sau truyền đến tiếng vang vô cùng lớn, cô nhận ra tốc độ quay của kim la bàn trong tay không còn nhanh nữa mà đã trở nên ổn định hơn.
Ma quỷ không đuổi theo sao?
Nơi này có vẻ như rất an toàn…
Cơ thể cô có thể cảm nhận được nhiệt độ trong không khí lúc này bình thường trở lại, không có khói bụi trôi nổi, từ trường và trọng lực cũng bình thường, không có mùi hay chất lỏng nào cả.
Bước chân Vân Sâm dần chậm lại, nơi này cũng là một mảnh đất hoàn toàn hoang phế không có bóng người. Thực vật gần như chiếm giữ toàn bộ, cây cối ở đây đặc biệt xanh tươi um tùm, đến nỗi liếc mắt một cái cũng không thể nhìn thấy được ngọn cây.
Mời các bạn mượn đọc sách Gả Cho Một Tòa Thành Hoang của tác giả Thiết Đầu Miêu.
Download
Gả Cho Một Tòa Thành Hoang
Giới thiệu Gả Cho Một Tòa Thành Hoang Tweet! Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Gả Cho Một Tòa Thành Hoang của tác giả Thiết Đầu Miêu: Văn án:…