Tác giả: Đấu Gia
Nguồn: vipvandan
Nhóm dịch: huntercd
Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook – www.nhuttruong.com
Giới Thiệu:
Trần Chân là một thanh niên ở thôn quê, gia đình anh ta và cả Trần Gia Thôn bị bọn mã tặc cướp phá giết hết cả thôn.
Hai anh em Trần Chân và Tiểu Yến phải lặn lội từ dưới quê lên Thượng Hải, để tìm chú ruột là Trần Toàn đòi lại món nợ 1000 đồng mà cha Chân đã cho vay để cất nhà. Không ngờ người chú gian xảo không những không trả mà còn đuổi hai anh em ra khỏi nhà, hai anh em phải sống đầu đường xó chợ, trải qua rất nhiều cực khổ: có cả ăn thừa lượm mót.
Em của Trần Chân là Tiểu Yến được một chị yêu thích, chị đó là Võ Điền Nhu Mỹ, người mà sau này trở thành người tình của Chân.
Trần Chân xin làm culi trong một trại gỗ của Thái Lục Căn, do con là Thái Học Phú quản lý, Phú hà hiếp bóc lột công nhân, Chân đứng ra đấu tranh liền bị Phú sa thải. Nhờ cô ca sĩ Khải Kiều giúp đỡ giới thiệu Chân làm bồi bàn ở Đại Thế Giới, nhưng lại gặp Phú và bị Phú chèn ép, may nhờ có Thái Lục Căn xuất hiện kịp thời. Thái Lục Căn khuyên Trần Chân gia nhập Thanh bang, Chân trở thành trợ thủ đắc lực của ông.
Thái Lục Căn rất yêu mến Trần Chân, tuy nhiên con trai là Thái Học Phú thì rất căm ghét và ganh tị. Thái Học Phú còn liên quan đến nhiều tổ chức xấu và luôn có ý định chiếm đoạt tài sản của Cha mình.
Sau này Trần Chân cảm thấy Thanh bang không phù hợp với mình nên thoát ly, gia nhập vào Tinh Võ Môn làm đệ tử của Hoắc Nguyên Giáp.
Trong lúc đó bọn Nhật đang triển khai kế hoạch xâm lược Trung Hoa do tên Võ Điền Hạnh Hùng đứng đầu. Trần Chân đã đứng lên và vận động tất cả võ đường trong tổng hội võ thuật đoàn kết lại để chống lại kế hoạch xâm lăng của Võ Điền Hạnh Hùng.
Thái Lục Căn cũng tham gia chống Nhật, nhưng con trai ông là Thái Học Phú liên thông với Nhật, bắt cha vào tù. Thái Học Phú muốn giết cha nhiều lần nhưng không thành, cuối cùng trong một lần được Thái Lục Căn tha chết, Học Phú giết cha và ngày càng lún sâu vào tội ác.
Trong khi đó Tinh Võ Môn lại luôn bị quấy rối: Hoắc Nguyên Giáp nhận lời thách đấu với một tên sĩ quan Nhật- nhưng bị nội gián đầu độc và thua cuộc, chết ngay trên võ đài. Trần Chân đang ở trong tù nghe tin hết sức căm phẫn, thề quyết sẽ trả thù cho sư phụ.
Được thả, Chân về chịu tang cho sư phụ. Trong buổi tang lễ này bọn Nhật cũng có đến, tặng cho Tinh Võ Môn bốn chữ : Đông Á bệnh phu. Chân càng căm thù, sau lễ tang liền ôm tấm bảng đề 4 chữ đó đến võ đường Nhật.
Lúc này tên sĩ quan Nhật đã đi vắng, Trần Chân bực tức đập tan nát võ đường cùng đám võ sinh. Sau đó đá bể tấm bảng trước mặt bọn chúng, rồi thét lớn: “Người Trung Quốc chúng ta không phải là Đông Á bệnh phu”.
Chân trở về và gặp Võ Điền Nhu Mỹ, tình cảm của hai người ngày càng mặn nồng. Tuy nhiên Nhu Mỹ lại là con của Võ Điền Hạnh Hùng, tên đại Tướng của Nhật. Mối tình bị cản trở, họ bỏ nhau không đặng, vẫn đến với nhau lén lút và ngày càng có nhiều kỷ niệm đẹp.
Nhưng thế lực của bọn Võ Điền liên tục lớn mạnh, liên kết với Thái Học Phú để phá hoại Tinh Võ Môn. Thái Học Phú lúc này trở thành con chó săn gớm ghiếc và hèn hạ cho bọn Võ Điền sai khiến.
Nghề kéo xe của huynh đệ Tinh Võ Môn cũng bị gản trở, họ bị lùng bắt mọi nơi. May mắn có một tướng thân Nhật là ông La (La Liệt đóng) bảo trợ, nhiều lần giúp Chân thoát khỏi hái tử thần. Nhưng đến một ngày ông La bị phát hiện, giết chết. Chân căm phẫn, không chịu khuất phục nữa, liều mình đi đến doanh trại Nhật.
Võ sinh bên trong đang luyện tập thì thấy Chân, kinh sợ chạy toán loạn nhưng Chân không chừa, giết hết thảy. Cuối cùng còn một mình Võ Điền Hạnh Hùng, Chân đánh y gần chết thì thấy Nhu Mỹ, có một chút nao lòng, chợt tên Võ Điền Hạnh Hùng làm con gái bị thương. Trần Chân giận dữ giết chết Võ Điền Hạnh Hùng, doanh trại Nhật tan tành.
Trận quyết đấu đó dài và kinh điển với nhiều thế võ rất đẹp mắt.
Trần Chân ôm Nhu Mỹ về Tinh Võ Môn, một lúc bọn Nhật lại đến đòi Chân ra chịu tội. Chân không phục, đặt Nhu Mỹ lại và xông ra, anh bị bắn chết trên không trung khi đang tung một cú đá. Bộ phim kết thúc.
Trải qua muôn ngàn khó khăn và hi sinh, tuy rằng không thể ngăn chặn sự xâm lược của Nhật nhưng nhờ tinh thần bất khuất của Tinh Võ Môn, đã đánh thức lòng yêu nước và tinh thần đoàn kết của các tầng lớp nhân dân, cuối cùng trải qua thời gian dài 8 năm chống giặc, nhân dân Trung Quốc đã đánh đuổi được bọn Nhật ra khỏi bờ cõi.