Dream A Little Dream – Susan Elizabeth Phillips

Dream A Little Dream – Susan Elizabeth Phillips

[toc]


Giới thiệu ebook

Dream A Little Dream – Susan Elizabeth Phillips


Bộ sách Chicago Stars gồm có:

***

Dream A Little Dream là tác phẩm thứ tư trong serie Chicago Stars/Bonner Brothers của tác giả Susan Elizabeth Phillips với nhân vật nam chính là người em thứ hai trong ba anh em trai nhà Bonner. Đây là tác phẩm duy nhất trong serie không liên quan gì đến bóng bầu dục.
 
Gabe Bonner là một bác sĩ thú y yêu nghề và tài năng, có một người vợ và một đứa con trai năm tuổi mà anh vô cùng yêu quý. Một tai nạn ô tô đã cướp đi tính mạng của hai người thương yêu nhất trong cuộc đời của anh, đẩy anh xuống tận cùng của sự đau khổ mà dường như chỉ có cái chết mới có thể khoả lấp được.
 
Rachel Stone là bà vợ goá của nhà truyền giáo qua truyền hình nổi tiếng một thời ở thị trấn Salvation, nhưng thực ra ông ta lại là một kẻ lừa đảo, lợi dụng đức tin của các giáo dân để làm đầy túi tiền của mình. Trong khi trốn chạy pháp luật, ông ta đã chết trong một tai nạn máy bay, để lại người vợ trẻ và đứa con trai hai tuổi không một đồng xu dính túi, bị xã hội khinh bỉ, xa lánh và xua đuổi vì những tội lỗi do ông ta gây nên. Trong ba năm ròng, Rachel đã đưa đứa con trai mà cô yêu hơn cả tính mạng của mình đi khắp nơi để tìm một chỗ dung thân nhưng dường như cô không có đủ lực để xoá bỏ cái quá khứ bẩn thỉu cứ mãi đằng đẵng bám theo mình. Số phận đưa cô quay trở lại thị trấn Salvation, và ở đó cô gặp người đàn ông cục cằn, thô bạo và không còn thiết gì với cuộc sống – Gabe Bonner.
 
Xuyên suốt truyện là quá trình Rachel Stone vật lộn với những khó khăn để tạo dựng một cuộc sống cho đứa con trai của mình và đồng thời chứng tỏ được bản thân mình là một người phụ nữ mạnh mẽ, cứng cỏi, sẵn sàng đương đầu với cuộc sống với khả năng yêu thương vô hạn. Mối quan hệ của cô và Gabe Bonner từ hai kẻ đồng cảm với tình cảnh khốn khổ của nhau dần đã phát triển thành một tình yêu rất đẹp, tình yêu của hai kẻ sống dưới đáy của sự khốn cùng với âm hưởng chính là sự thấu hiểu, thông cảm và trân trọng nhau trong mọi hoàn cảnh. Cuối truyện, với sự giúp đỡ của Gabe, mẹ con Rachel đã quay trở lại được với xã hội để có một cuộc đời bình thường, còn Gabe đã thoát khỏi được bóng đêm nặng nề của quá khứ để tìm thấy tình yêu và cuộc sống mới.
 
Dream A Little Dream là một câu chuyện rất nhân văn và vô cùng cảm động, rất nhiều đoạn trong truyện có thể lấy được nước mắt của người đọc. Tình yêu giữa hai nhân vật chính khốn cùng không có chỗ cho những hờn ghen, hiểu nhầm hay lòng kiêu hãnh phù phiếm trong bất kỳ hoàn cảnh trái ngang nào, và đó chính là điểm mê hoặc nhất đối với người dịch. Những đoạn đối thoại nhẹ nhàng, thấu hiểu và cũng đầy chất ngọt ngào, lãng mạn. Sự quan tâm, hi sinh dành cho nhau và cuối cùng là tình yêu mãnh liệt. Ngoài ra, truyện càng thêm nhân văn ở mối quan hệ vô cùng phức tạp và tưởng chừng như không có lối thoát giữa ông bố bị ám ảnh bởi cái chết của đứa con trai yêu quý với một thằng bé năm tuổi, mà đỉnh cao của nó chính là cái cách tác giả gỡ nút thắt trong mối quan hệ đó.
 
Dream A Little Dream là một giai điệu ngọt ngào về tình yêu đôi lứa, tình thương yêu gia đình, tình người trong xã hội và những quan niệm về tôn giáo. Một tác phẩm rất đáng được đưa vào danh sách những Tiểu thuyết lãng mạn hiện đại hay nhất của thế kỷ.
 
Bản dịch và graphic truyện là sản phẩm của sự hợp tác giữa shiluo và vndaniel.
 

Ngày 30/10/2009
 
shiluo
***

“Tôi không biết có chuyện gì xảy ra với tôi nữa. Chỉ là hình như tôi không thể nào quyết định được.” Rachel bậm môi giữa hai hàm răng, hình ảnh hoàn hảo của một người phụ nữ đang không thể đưa ra quyết định ngoại trừ tia sáng lấp lánh tinh quái trong đôi mắt. “Chú nói đúng, Ethan. Tôi lẽ ra nên nghe theo lời chú. Chiếc ghế trường kỷ trông hợp lý hơn nếu đặt bên cạnh cửa sổ.”
 
Ethan trao đổi một cái nhìn chịu đựng với ông anh cả của mình. “Hãy chuyển nó lại về phía cửa sổ thôi, Cal.”
 
Gabe đứng nhìn từ trên ngưỡng cửa với một cảm giác vô cùng buồn cười khi hai người anh em của mình khệ nệ nhấc cái ghế trường kỷ nặng nề lên cho đến khi nó một lần nữa được đặt trở lại phía dưới khung cửa sổ trước nhà. Anh thích nhìn Rachel hành hạ hai người anh em của mình. Cô bắt Ethan đi lấy đồ rồi đem đến cho cô, và khi Cal đến thăm, cô lại sản sinh ra cái nhu cầu tham lam vô độ là cần phải sắp xếp lại toàn bộ đồ đạc mà họ đã mua cho ngôi nhà trên núi.
 
Cô vẫn giữ một mối ác cảm sâu sắc với Cal, và vì thế, mặc dù anh luẩn quẩn xung quanh ít thường xuyên hơn, nhưng anh lại phải chịu đựng những điều tồi tệ nhất về chuyện đó. Cô lừa phỉnh anh đi đến trường với Chip vào mùa thu năm ngoái trong cái dự án trình diễn và thuyết giảng của thằng bé, và cô bắt anh phải ký hàng tấn ảnh cho tất cả những đứa trẻ mà cô gặp mặt. Cô vẫn thích tiết kiệm tiền, vì thế cô cũng đã bắt anh phải đồng ý khám chữa bệnh miễn phí hoàn toàn trong tương lai cho Chip và những đứa con khác của cô và Gabe, tất cả con cái của Ethan và Kristy, và cho chính cô, miễn sao cô không cần phải cởi quần áo ra. Cal đã có gan mà tranh cãi với cô về vế cuối cùng đó.
 
Cho dù Rachel có yêu sách gì với hai người anh em của mình thì Gabe cũng giả vờ ngớ ngẩn, như thể anh không biết chuyện gì đang xảy ra vậy. Chuyện đó làm họ phát điên, nhưng họ không bao giờ phàn nàn bởi vì họ vẫn còn cảm thấy có lỗi về khoảng thời gian khó khăn mà họ đã gây ra cho cô. Để chuộc lỗi, họ làm theo những gì cô yêu cầu, và cô thưởng cho họ bằng cách thậm chí còn đưa ra nhiều yêu sách hơn.
 
Mới chỉ sáng nay Gabe đã hỏi cô chính xác là cô định kéo dài chuyện này đến bao lâu nữa, và cô nói rằng cô hình dung có thể tận hưởng thêm khoảng sáu tháng nữa, nhưng anh nghi ngờ điều đó. Cô không có một chút bản năng giết người nào trong người, và hai người anh em của anh có thể trở thành những tên khốn vô cùng quyến rũ khi họ quyết tâm làm điều đó. Và trong một thời gian dài cho đến nay, cô đã chơi những trò tinh quái nhiều hơn là trừng phạt.
 
Cal đặt đầu ghế của mình vào đúng chỗ và quăng cho Gabe một cái nhìn bực tức. “Nói anh biết thêm một lần nữa xem, Rach. Tại sao vị thánh lười biếng mà em đã cưới đó lại không thể giúp em sắp xếp đồ đạc?”
 
Rach với xuống vuốt ve Snoozer, con mèo tam thể của họ. “Nào, Cal, anh biết là Gabe bị tật ở lưng rồi còn gì. Em chỉ không nghĩ rằng làm cho nó trầm trọng hơn là một điều khôn ngoan thôi.”
 
Cal lẩm bẩm điều gì đó nghe như thể “Tật ở lưng ư, cái mông đây này.”
 
Rachel giả vờ như cô không nghe thấy, trong khi Gabe cố gắng ủng hộ người vợ yêu dấu của mình bằng cách làm ra vẻ như một người thực sự bị tật ở lưng vậy.
 
Khi anh thơ thẩn trên ngưỡng cửa, anh nhận ra rằng sau một năm kết hôn, anh vẫn không hề tiến gần đến cảm giác mệt mỏi khi ngắm nhìn cô. Trong buổi nấu ăn ngoài trời ngày hôm nay, cô mặc một chiếc quần soóc đi bộ cắt may và một chiếc áo bầu lụa, cả hai thứ đều có màu xanh tía của hoa lan dạ hương vốn đã xuất hiện trước nhà trong mùa xuân này. Một đôi hoa tai nạm kim cương nhỏ đu đưa trên sợi dây mỏng tang sáng lấp lánh qua những lọn tóc màu nâu đỏ, lúc này nó đã được cắt ngắn hơn nhưng vẫn hơi rối, đúng theo cái cách mà anh thích. Anh đã mua cho cô một đôi hoa tai kim cương lớn hơn, nhưng cô đã bắt anh phải đổi chúng, nói rằng kích thước như thế này phù hợp với cô hơn.
 
Điều mà anh thích nhất về vẻ bề ngoài của cô ngày hôm nay – và hầu hết mọi ngày, nếu nói về chuyện đó – là đôi dép của cô, một đôi sandal mảnh khảnh màu bạc với cái gót cao vút nhọn hoắt. Anh yêu những đôi sandal đó. Anh yêu tất cả những đôi dép mà anh mua cho cô.
 
“Cal, chiếc ghế bành đó … Em ghét phải nhờ, nhưng anh luôn quá ngọt ngào trong chuyện giúp đỡ em. Liệu anh có phiền nếu di chuyển nó đến gần lò sưởi hơn không?”
 
“Không hề.” Gabe gần như có thể nghe thấy tiếng Cal nghiến răng khi ông anh trai của anh nhấc chiếc ghế lên và băng qua căn phòng.
 
“Hoàn hảo.” Rachel cười rạng rỡ với Cal.
 
Cal trông tràn trề hi vọng. “Thật chứ?”
 
“Không, anh nói đúng. Nó trông chẳng hoàn hảo chút nào. Có lẽ nên để cạnh ghế trường kỷ chăng?”
 
Vào đúng lúc đó, cánh cửa sau nhà bật mở và Jane phóng băng qua họ vào trong phòng tắm. Cal liếc nhìn đồng hồ và thở dài. “Đúng như lịch trình.”
 
“Ba bà bầu và một cái phòng tắm.” Ethan lắc đầu. “Không phải cảnh tượng đẹp đẽ gì. Em hi vọng là anh sẽ hoàn thành việc mở rộng ngôi nhà này sớm, Gabe.”
 
“Sẽ xong trước mùa đông.”
 
Không giống như những người khác, bố mẹ anh đã thích Rachel ngay giây phút họ gặp cô, và mẹ anh đã chuyển nhượng ngôi nhà trên núi cho họ như là một món quà cưới. Mặc dù họ có đủ tiền để mua một ngôi nhà xa xỉ hơn nhiều, nhưng cả hai người họ đều thích sống trên đỉnh Núi Heartache, và họ thậm chí còn không thèm cân nhắc đến chuyện chuyển đi. Tuy vậy, họ cần nhiều phòng hơn, vì thế họ đang xây một khu nhà mở rộng hai tầng trên cao ngay phía sau được thiết kế hoàn toàn theo lối kiến trúc mộc mạc của ngôi nhà, trong khi nó lại cho họ có thêm khoảng không gian mà họ cần đến.
 
Bất chấp toàn bộ đống xây dựng hỗn độn, Rachel vẫn muốn tổ chức một bữa tiệc ngoài trời trong gia đình để ăn mừng sự việc Gabe chính thức nhận nuôi Chip. Đó là một sự kiện lớn cho tất cả mọi người trong gia đình ngoại trừ Chip và Gabe. Họ đã nhận nhau một năm trước vào cái đêm Rachel bị tống vào tù rồi.
 
“Chí ít thì mỗi lúc chúng ta chỉ có một trong những bà vợ nôn ọe.” Ethan nói. “Nhớ lại khi tất cả chúng ta ở đây trong đêm Noel, và cả Rachel lẫn Kristy cùng bị nôn một lúc.”
 
Cal rùng mình. “Đó không phải là một chuyện mà bất cứ ai trong chúng ta có thể quên được.”
 
Để tránh đống gạch vụn xây dựng, họ đã lập một khu picnic gần khu vườn của Rachel, lúc này đang khoe sắc sặc sỡ với những bụi hoa hồng mà họ đã trồng, và giờ Kristy gọi vọng vào từ phía cửa sổ đầu hồi. “Rachel, ra đây nào. Em phải nhìn thấy trò mới của Rosie.”
 
“Em sẽ ra ngay đây.” Cô vỗ lên lưng Cal. “Chúng ta có thể hoàn thành việc này sau.”
 
Con mèo lút cút theo sau khi Rachel khệ nệ bước về phía cửa. Cô để toàn bộ sức nặng của mình trên gót chân và cái bụng lùm lùm của mình dẫn đường. Gabe cảm thấy một làn sóng tự hào thuần chất đàn ông dâng lên vì biết rằng anh đã làm điều đó với cô. Trong một tháng nữa đứa bé sẽ ra đời, và không ai trong hai người họ có thể chờ được.
 
Ngay khi Rachel biến mất, Cal và Ethan liền đổ ập xuống ghế trường kỷ mà họ đã phải di chuyển đến bốn vị trí khác nhau. Gabe cảm thấy tội nghiệp và đem cho họ mỗi người một chai bia. Rồi anh ngồi xuống trên chiếc ghế bành mà anh ngờ là anh sẽ phải vật lộn để đem nó về chỗ cũ ngay khi anh em của anh rời khỏi đó và nhấc lên chai bia của mình. “Đây là dành cho ba người đàn ông may mắn nhất trên trái đất.”
 
Cal và Ethan mỉm cười, và trong một lát, họ chỉ ngồi đó nhấm nháp chai bia của mình và nghĩ về chuyện họ đã thực sự may mắn đến chừng nào. Cal đã hoàn thành năm đầu tiên về khóa học y khoa ở UNC, và anh với Jane đều rất thích cuộc sống ở trên Đồi Chapel. Những kiến trúc sư đã hoàn thành những kế hoạch cải tạo mà sẽ làm cho cái lăng tẩm đó trở nên một khu nhà hiện đại rộng lớn. Nó sẽ trở thành ngôi nhà vĩnh viễn cho họ khi Cal hoàn thành khóa thực tập của mình và quay trở lại tham gia vào cơ sở khám chữa bệnh của bố anh.
 
Ethan dường như cuối cùng cũng tìm được sự bình yên trong vai trò là một mục sư của mình, mặc dù anh vẫn phàn nàn về hàng loạt những thư ký nhà thờ mà anh đã phải chịu đựng trong một nỗ lực vô vọng nhằm để thay thế chỗ của Kristy, vì vợ anh không chịu rời bỏ công việc dạy dỗ ở trường mầm non của mình để quay lại làm việc cho anh. Và Rachel …
 
Chip lao vào trong nhà, theo sau là Sammy, chú chó Lab lông đen một năm tuổi của nó. Sammy xông về phía Gabe, trong khi Chip chạy về phía Cal. “Rosie đúng là một cái gai.”
 
“Lần này thì con bé làm gì thế, anh bạn nhỏ?” Cal ôm chầm lấy con trai của Gabe. Từ phía sau ngôi nhà, cái bánh xe trên chuồng chuột đồng kêu lên ken két.
 
“Phá tan cái pháo đài của con ngay sau khi con vừa xây xong.”
 
“Con không phải chịu đựng điều đó.” Cal nói. “Bảo con bé là không. Hoặc xây pháo đài của con ở phía trước nơi mà con bé không thể tìm thấy con.”
 
Chip nhìn anh với vẻ quở trách. “Em ấy chỉ giúp đỡ thôi, và em ấy không cố ý làm hỏng.”
 
Cal đảo tròn mắt. “Một hôm nào đó con và bác Cal của con sẽ phải có một cuộc nói chuyện thật dài về chuyện đối phó với phái đẹp thôi.”
 
Chip lảng vảng về phía Gabe, bò lên lòng anh, và ngồi ngay ngắn ở đó. Sáu tuổi đầu, nó đã bắt đầu lớn bổng lên và chẳng bao lâu chân nó sẽ chạm sàn, nhưng nó vẫn thích cuộn tròn trong lòng Gabe. Con Lab yêu quý của Chip nằm dài vắt ngang chân Gabe. “Bố biết con đang nghĩ là chuyện gì sắp xảy ra không?”
 
Gabe hôn nhẹ lên đỉnh đầu thằng bé. “Gì thế, con trai?”
 
Chip thở dài với vẻ cam chịu. “Con nghĩ là khi con và Rosie lớn lên, có lẽ bọn con sẽ lấy nhau, giống như bố với mẹ ấy.”
 
Ba người đàn ông không cười trước lời tuyên bố đó. Tất cả bọn họ đã thống nhất là sẽ tôn trọng sợi dây ràng buộc bí ẩn đã hình thành giữa hai đứa trẻ, mặc dù không ai trong số họ hoàn toàn hiểu được điều đó.
 
“Đôi khi người đàn ông phải làm những gì mà một người đàn ông phải làm.” Cal nhận xét.
 
Chip gật đầu. “Đó là những gì mà con đã nghĩ.”
 
Đến lúc này thì tất cả bọn họ đều cười phá lên.
 
Một tiếng gào ầm ĩ của Rosie vọng đến từ phía sân bên hông nhà. Sammy ngẩng đầu lên khỏi chân Gabe, còn Chip thở dài. “Tốt hơn hết là con nên ra thôi. Em ấy đã xoay ông bà nội chỉ bằng ngón tay út thôi đấy.”
 
Ba người đàn ông chờ cho đến khi Chip và con chó của nó biến mất, rồi nhìn nhau cười nhăn nhở. Cal lắc đầu. “Thằng bé đó như quỷ ấy. Sáu tuổi mà như ba mươi vậy.”
 
Ethan mỉm cười. “Em chỉ hi vọng ba đứa bé mới sẽ tuyệt diệu bằng một nửa hai đứa nó thôi.”
 
Gabe liếc qua cửa sổ sau nhà. Shadow, một con chó collie lai mà anh đã nhận nuôi vài tháng trước đó đang nằm một cách kiên nhẫn trên mặt đất và để Rosie chải lông cho nó. Chip tiến đến chỗ bố mẹ anh, ông nội Bonner nắn nắn bắp tay của thằng bé, còn bà nội thì với tay ra và vò mái tóc nó.
 
Anh rất vui mừng vì bố mẹ anh đã quay trở lại từ Nam Mỹ, không chỉ vì bản thân anh, mà còn vì cả Chip nữa. Gia đình Bonner đã tiếp nhận con trai anh bằng trái tim yêu thương của mình, cùng với cả mẹ anh nữa. Chip giờ cũng đã có bạn bè, và nó rất giỏi ở trường mẫu giáo. Gabe rất tự hào về thằng bé.
 
Jane, trông có vẻ khỏe khoắn, chỉ hơi xanh một chút, xuất hiện trở lại trong phòng khách. Tasha, một con mèo già mà Gabe đã cứu sống ở trại tế bần, đủng đỉnh theo sau cô. Jane đang có thai ở cuối tháng thứ hai và vô cùng cuồng nhiệt vì hạnh phúc mỗi khi cô không bị nôn mửa.
 
Cal định đứng dậy nhưng cô vẫy anh ngồi xuống trở lại. “Em ổn cả. Cứ tán gẫu với hai chú đi.”
 
Họ trao đổi nụ cười và Cal vỗ lên mông cô.
 
Gabe nghĩ về chuyện anh thích làm như thế nhiều đến thế nào. Không phải vỗ mông Jane, dĩ nhiên rồi, mà là Rachel. Có thể vỗ mông một người phụ nữ bất cứ khi nào ta muốn là một trong những điều tuyệt diệu nhất mà hôn nhân mang lại, mặc dù chưa từng có ai nói với ta điều đó.
 
“Em nói chuyện với Carol Dennis ngày hôm qua.” Ethan nói.
 
Gabe và Cal trao đổi cái nhìn dữ tợn. Ký ức về cái ngày mà Bobby Dennis đã gây nguy hiểm đến tính mạng của con họ là một điều mà họ không bao giờ có thể quên đi. Cả Ethan và Kristy cũng thế. Họ vẫn còn tự trách bản thân mình vì đã để lại bọn trẻ một mình trên xe ô tô, mặc dù không ai đổ lỗi cho họ về chuyện đó.
 
Đã phải mất sáu tháng trời để Bobby Dennis hồi phục lại từ các chấn thương của mình, nhưng vụ tai nạn ô tô hóa ra lại là một điều may mắn trá hình cho cậu bé. Cậu ta đã sạch sẽ và tỉnh táo trong suốt năm vừa rồi, và hai mẹ con cậu ta đã tham dự khóa tư vấn tâm lý mà cả hai người họ cùng cần đến tuyệt vọng.
 
Gabe ngờ rằng mối quan hệ của họ sẽ luôn luôn khó khăn, nhưng theo Ethan, họ cuối cùng cũng đã chịu nói chuyện. Bobby cũng đã ngừng đổ tội cho Rachel về những rắc rối của cậu ta, đó là một điều tốt, bởi vì nếu Gabe vẫn còn tin rằng cậu bé đó là một mối đe dọa đối với cô, anh hẳn là sẽ làm cho cậu ta phải cuốn xéo khỏi thị trấn, bất kể tư vấn tâm lý hay không.
 
“Carol nói là Bobby đang có kế hoạch bắt đầu học đại học vào tháng Tám. Cậu bé thực ra đã tốt nghiệp trung học với vài mức điểm khá ấn tượng.”
 
Cal lắc đầu. “Anh vẫn không thể tin được cái cách Rachel vẫn cứ tiếp tục đến thăm nó ở trong bệnh viện. Cô nàng này đúng là có trái tim lấn át đầu óc. Hai em biết mọi người nói gì về điều đó rồi, đúng không? Rằng nếu Rachel không đến thăm cậu bé, nó sẽ không …”
 
Gabe rên lên. “Đừng nói chuyện đó.”
 
“Điều đó nhắc em nhớ lại.” Ethan liếc ra ngoài cửa sổ về phía Kristy, lúc này đang nắm lấy tay Rosie đặt lên bụng mình để con bé có thể cảm thấy em bé đang đạp. Anh mỉm cười, rồi quay trở lại với cuộc thảo luận trước mắt. “Em sẽ cần anh giúp một chút về chuyện Rachel. Brenda Meers đang mất một thời gian khá dài bình phục lại từ bệnh viêm phổi, và em muốn Rachel đến thăm cô bé.”
 
“Lại chuyện hay rồi đây.” Cal duỗi dài chân ra và trông có vẻ muốn phá ra cười.
 
Gabe nghĩ anh và Ethan đã có một thỏa thuận về chuyện này, và anh nhìn cậu em trai với vẻ bực tức. “Eth, anh đã bảo em lần trước là anh sẽ không liên quan gì đến chuyện này rồi còn gì. Em là Mục sư của Rachel, và tự em sẽ phải nói chuyện với cô ấy.”
 
Ba người đàn ông nhấm nháp bia và nghĩ về chuyện nhiệm vụ đó sẽ khó khăn đến mức nào.
 
“Em nghĩ rằng cô ấy sẽ giữ cái thế đối đầu này đến bao giờ?” Cal cuối cùng cũng hỏi.
 
“Em sẽ cho cô ấy thêm bốn mươi năm nữa.” Gabe trả lời.
 …
Mời các bạn đón đọc Dream A Little Dream của tác giả Susan Elizabeth Phillips.

Download ebook

Dream A Little Dream – Susan Elizabeth Phillips


FULL:


AZW3


EPUB


MOBI


PDF

Download App tải ebook,sách nói, khóa học tốt nhất: https://h.nhuttruong.com/app
Website: https://www.trươngđịnh.vn
Page:https://www.facebook.com/truongdinhvn/
Mail:[email protected]

Bookmark (0)
Please login to bookmarkClose

[toc] Giới thiệu ebook Dream A Little Dream – Susan Elizabeth Phillips Tweet! Bộ sách Chicago Stars gồm có: It Had to Be You (Vì đó là em) [Chicago Stars #1] –…

Bookmark (0)
Please login to bookmarkClose