Điệu Tango Bí Hiểm – Jason Dark
[toc]
Giới thiệu ebook
Điệu Tango Bí Hiểm – Jason Dark
Jason Dark khởi đầu sự nghiệp viết văn của mình vào năm 1966 với một tiểu thuyết giả tưởng. Sau đó, ông tiếp tục viết một vài tiểu thuyết hình sự và Western, cho tới khi sáng tác ra nhân vật John Singlair, một chàng thám tử tại London, nhân viên của Scotland Yard. Đối tượng theo dõi, diệt trừ của John không phải là những tội phạm bình thường. Cùng các bạn bè, cây thánh giá thần và khẩu Beretta bắn đạn bạc, John Singlair là một chuyên gia đuổi ma diệt quỷ. Thành công của những chuyến phiêu lưu mà John thực hiện đã đẩy sáng kiến thành một loạt truyện với số lượng độc giả không ngừng tăng.
Jason Dark sử dụng tất cả mọi “ngóc ngách” của thế giới bí hiểm, từ những huyền thoại cổ đại bao trùm châu lục như quỷ Medusa, ma cà rồng, cương thi… những câu chuyện của đạo Thiên Chúa, đạo Phật, đạo Hồi, các nhóm đạo Á, Mỹ, Âu, những truyền thuyết của từng địa phương cụ thể, trộn lẫn với những lý thuyết khoa học viễn tưởng hết sức hiện đại như trường thời gian, các trường vật chất, dòng điện sinh học cực mạnh… Chất huyền thoại được tác giả dùng để “xử lý” những vấn đề thời sự nóng bỏng theo một nhân sinh quan dương bản: bảo vệ môi trường, giữ gìn nền tảng gia đình, giữ gìn lòng tin vào cái thiện…
Trong mỗi một tiểu thuyết, tác giả cho người anh hùng của mình ra trận tại một địạ điểm cụ thể tại các nước châu Âu và kể cả các địa điểm tại châu Phi, châu Mỹ. Những yếu tố đặc thù trong những huyền thoại của địa phương được sử dụng làm nền tảng cho một cuộc đụng đầu quyết liệt giữa cái tốt và cái xấu. Mạch chuyện nhanh gọn là sức thu hút chính.
Những nét miêu tả tuy thoáng qua song sắc sảo về phong cảnh, tập tục của địa phương cũng tạo nên một khía cạnh hấp dẫn khác. Một điểm cần nhấn mạnh trong loạt truyện John Singlair là giới hạn tuân thủ Luật Bảo vệ Thanh Thiếu niên của nước Đức được tác giả Jason Dark luôn luôn giữ vững: rất hấp dẫn, song không quá đẫm máu, không quá căng thẳng, không quá nhiều xác chết. Cái tốt, cái dương bản luôn vượt lên, luôn chiến thắng bản thân mình, đạt tới những đỉnh cao mới.
– Bàn tay gã đao phủ (Geisterjäger John Sinclair #248 – Gatanos Galgenhand)
– Điệu nhảy thầy tu (Geisterjäger John Sinclair #270 – Geistertanz der Teufelsmönche)
– Câu đố bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #640 – Das Blut-Rätsel)
– Nhóm đạo Wyang (Geisterjäger John Sinclair #688: Der Kult)
– Điệu Tango bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #718: Tango Fatal)
– Con quái vật sau những nụ hoa (Geisterjäger John Sinclair #731 – Die Blüten-Bestie)
– Lưỡi dao bị nguyền rủa (Geisterjäger John Sinclair #740: Todesgruß der Templer)
– Bi kịch người sói (Geisterjäger John Sinclair #759 – Werwolf-Wahnsinn)
– Thiên tài bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #791 – Diondra, einfach mörderisch)
– Bức tường đá kinh hoàng (Geisterjäger John Sinclair #865 – Auf ewig verflucht)
– Con quỷ đất (Geisterjäger John Sinclair #879 – Das Erdmonster)
– Con gái quỷ Medusa (Geisterjäger John Sinclair #1778 – Das Wappen der Medusa)
Sa bẫy!
Khốn kiếp, cô ta đã lừa tôi, và tôi đã ngu ngốc đánh giá quá thấp người đàn bà đó. Ba tấm gương đã bị tôi phá hủy. Chín tấm gương còn lại đang đứng trước mặt tôi. Chín lần Ramona. Nhưng Ramona thật sự đang đứng ở đâu?
Cô ta chắc chắn phải đứng ở một vị trí trung tâm, đáng tiếc là vị trí này lại nằm trong bóng tối. Dù đưa ánh mắt nhìn về hướng nào chăng nữa, tôi cũng không thấy người đàn bà đó.
Dĩ nhiên rồi, cô ta quen từng ngóc ngách trong ngôi nhà này, cô ta biết cô ta phải chuyển động ra sao, phải đứng ở vị trí nào để gây bối rối cho một kẻ lạ.
Dù sao thì ánh sáng của ngọn đèn cũng đủ cho tôi nhận ra mặt cô ta. Cả khuôn mặt đang bóng nhẫy lên như được phủ dầu. Đôi con mắt óng lên như hai khối nhựa đường màu đen. Không còn một chút nào của cái dáng điệu mời gọi khêu gợi mà cô ta đã chỉ ra khi khiêu vũ. Người đàn bà trước mặt tôi bây giờ là một kẻ giết người, là một kẻ sẽ tận hưởng tình huống tới giây phút cuối cùng. Kể cả cái chết của đối phương.
– Mày không tính tới khả năng này phải không?
– Đúng.
Cô ta trề môi dưới ra.
– Tao nói cho mày nghe, Singlair. Tao không để cho đứa nào phá hủy thế giới này của tao. Tao sẽ không đứng yên mà nhìn mày phá hủy những gì cha mẹ tao để lại. Tao vừa phải chứng kiến cảnh mày hủy diệt linh hồn của họ, tao muốn vỡ tim ra vì đau đớn, nhưng mày chỉ khiến cho lòng căm thù của tao dâng lên cao hơn. Singlair, tao sẽ tiếp tục, tao sẽ tiếp tục hành động nhân danh họ. Tao sẽ tiếp tục chứng minh cho Beelzebub thấy tao là một đệ tử trung thành và xứng đáng.
Tôi lắc đầu. Một cử chỉ thất vọng, tiếc nuối.
– Tôi rất buồn cho cô, Ramona, tôi thật sự buồn cho cô. Cô đã chọn sai đường. Hãy nghe tôi nói đi, cô không thể thắng cuộc được đâu. Hoàn toàn không có cơ hội. Cái Ác rồi sẽ thất bại trước cái Thiện. Nó đã thua cuộc suốt bao nhiêu thời đại nay rồi, và tình hình sẽ không thay dổi. Tại sao cô lại đi ngược lại xu hướng đó?
– Vì tao đã quyết định!
– Đầu hàng đi, Ramona!
– Không đời nào! – Người đàn bà giơ vũ khí lên.
Tôi muốn kéo dài câu chuyện như có thể. Lòng thầm hy vọng sẽ tìm ra chỗ ẩn nấp của cô ta. Khốn kiếp thật, cô ta là người chứ đâu phải là ma, cô ta đang phải ẩn ở đâu đó, một nơi tạo cho cô ta cái nhìn bao quát nhất.
Chắc chắn không phải đằng sau mà cũng không phải giữa những tấm gương, mà ở phía trước chúng. Nếu không những tấm gương đã chẳng thể in bóng hình của cô ta rõ đến như thế được.
Tôi thở phì ra thành tiếng. Tôi làm ra vẻ rất bình tĩnh, thờ ơ. Trong lòng tôi thầm hy vọng sẽ bằng một cách nào đó dụ cô ta ra khỏi chỗ đứng hiện thời. Chỉ cần cô ta bước về phía trước vài ba bước là tình thế đã rất tiện lợi cho tôi. Tôi đã nghĩ đến khả năng dùng đèn pin để quét sáng thật nhanh mọi chỗ, nhưng phương pháp này chắc chắn sẽ không mang lại kết quả, bởi Ramona đã quyết tâm vùi tôi xuống địa ngục.
Mà khẩu súng tự động đã nạp sẵn đạn trong tay cô ta sẽ biến mục tiêu đó thành một bài toán dễ giải quyết.
– Tao không cho mày thời gian để nói lời cầu nguyện cuối cùng đâu, Singlair. Tao muốn nhìn thấy mày chết!
Người đàn bà này tràn đầy căm hận. Cô ta không đủ vẻ lạnh lùng của một tên giết người chuyên nghiệp, và đây thật sự là một cơ hội cho tôi. Những ai xử sự như cô ta bây giờ, thường sẽ để lộ ý định của mình trưởc khi hành động.
Cô ta giơ hai tay lên một chút, nhưng đồng thời lại chúc nòng súng xuống dưới. Ra là cô ta đứng ở hướng trên và muốn găm những viên đạn xuyên chéo xuống người tôi. Những gì tôi kể ở đây thật chậm, nhưng trong sự thật đã xảy ra rất nhanh, và tôi phản ứng cũng rất nhanh.
Tôi giật người về sau.
Đúng lúc khẩu súng bắt đầu gầm lên.
Khi nghiêng người xuống tôi vẫn nhìn thấy những lưới lửa phụt ra từ đầu nòng súng, thế rồi tôi đập người ngay xuống bậc cầu thang trên cùng, ánh mắt vẫn hướng về phía trước.
Những viên đạn quỷ quái cày xới trên nền sàn nhảy, chẻ toác nền gỗ chúng ra.
Những viên đạn đang đến lại gần tôi, chùm đạn đã tới gần, chỉ một nhịp tim đập nữa thôi là nó sẽ chết chóc găm vào đích.
Tôi lăn người xuống dưới.
Đó là bậc cầu thang trên cùng.
Tôi đã lấy đà thật nhiều và thật mạnh, người tôi nẩy qua bậc thang trên cùng. Thế rồi thân hình tôi xoay xuống, nhanh lên. Tôi không cần phải tăng thêm lực cho vòng quay, cú lấy đà từ ban đầu đã đủ lớn, nó xoay người tôi theo những bậc cầu thang.
Những tiếng súng ngừng lại.
Thêm vào đó là một âm thanh, nó không hẳn là tiếng gào, tiếng tru, tiếng la hét hay tiếng rên rỉ, mà là tất cả những âm thanh đó trộn lại, trở thành một tiếng hú rùng rợn của nỗi thất vọng vô biên.
Tôi nghe thấy nó đập vào tai mình, trong lúc cơ thể tôi vẫn tiếp tục theo chuyến phiêu lưu rợn người xuống dưới.
Khốn kiếp, tình huống bắt đầu trở thành nguy hiểm, mặc dầu tôi đã co người lại nhưng không khỏi cảm nhận thấy độ cứng trong những vết gờ cầu thang, và cũng không có cách gì để làm giảm độ cứng đó đi.
….
Mời các bạn đón đọc Điệu Tango Bí Hiểm của tác giả Jason Dark.
Download ebook
Điệu Tango Bí Hiểm – Jason Dark
FULL: |
Download App tải ebook,sách nói, khóa học tốt nhất: https://h.nhuttruong.com/app
Website: https://www.trươngđịnh.vn
Page:https://www.facebook.com/truongdinhvn/
Mail:www.truongdinh.vn@gmail.com
[toc] Giới thiệu ebook Điệu Tango Bí Hiểm – Jason Dark Tweet! Jason Dark khởi đầu sự nghiệp viết văn của mình vào năm 1966 với một tiểu thuyết giả tưởng.…